Triều Ca đứng nhìn từ xa. Trong lòng không ngừng hân hoan vui vẻ.
Hiệu quả vượt ngoài mong đợi, Sở Thiên Trần và Vân Lạc cũng đủ trâu bò.
Không chừng cặp chính của chúng ta thật sự tan luôn rồi.
Cũng không hẳn. Ta chỉ là người liên kết các đầu mối mà thôi.
Về phía Vân Lạc, trong tiểu thuyết thậm chí miêu tả cô ta cũng chỉ có vài câu mà thôi. Thế nhưng, trực giác phụ nữ vốn rất nhạy bén, qua ký ức của Diệp Thiên Thu, ta có thể khẳng định Vân Lạc có tình ý với Giang Thần, không nhiều thì ít. Nếu không cô ta đã chẳng suốt ngày đi theo Giang Thần và Diệp Thiên Thu, mặc kệ bọn họ coi mình như không khí.
Một đầu mối tốt như vậy, không tận dụng cũng phí. Vì vậy ta gọi Vân Lạc đến đây.
Còn về phía Sở Thiên Trần. Thân là một tác giả lâu năm, ta đương nhiên cực kỳ hiểu rõ sự thần kỳ của kịch bản và bàn tay vàng của nữ chính. Trần Mộng Nhiên đã bỏ lỡ một lần gặp nam phụ rồi, sao có thể bỏ lỡ lần thứ hai chứ?
Trong nguyên tác, đại bàn phía Đông, Bắc Minh Dực không lấy lại được cho nên nó vẫn nằm dưới sự quản lí của hắn. Thế nhưng ta xuyên vào rồi, chủ sở hữu khu tụ họp chợ đen và các giao dịch ngầm đó lại thuộc về Bắc Minh Dực. Sở Thiên Trần trong lúc nắm giữ nơi này thật sự là quá càn quấy, đàn áp người khác không thương tiếc. Vì thế, cơ hội trả thù hắn, bọn họ sao có thể bỏ qua được?
Vậy nên Sở Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796282/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.