Bên Trần Mộng Nhiên và Sở Thiên Trần ngọt ngào bao nhiêu thì bên Giang Thần và Vân Lạc cũng tình tứ bấy nhiêu.
Trời vẫn còn mưa lớn.
Giang Thần nhìn cô gái nhỏ nhắn quật cường bước đi leo núi, mạo hiểm như vậy chỉ để đi tìm “tình địch”. Cô bé có thể lương thiện đến mức nào chứ?
Vân Lạc tưởng Giang Thần lo lắng cho Trần Mộng Nhiên, lại nhẹ giọng trấn an hắn một lần nữa.
“Giang ca ca, chúng ta nhất định sẽ tìm ra Trần tiểu thư sớm thôi, anh đừng lo lắng quá nhé!”
Giang Thần nắm tay Vân Lạc.
“Ừ, mà em cũng nên biết lo lắng cho bản thân mình đi. Em dù sao cũng chỉ là một cô gái thôi, mưa lớn nguy hiểm như vậy, đáng ra em không nên đi.”
Vân Lạc cười:
“Không sao mà, thêm một người thì sẽ thêm một cơ hội tìm thấy chị Trần Mộng Nhiên. Hơn nữa dù sao cũng là lỗi của em, bỏ mặc chị ấy, em không làm được đâu.”
“Được rồi, đừng cố quá, có anh đây.”
“Ừm!”
Giang Thần và Vân Lạc cứ như vậy cùng nhau tiếp tục tìm kiếm.
Đường lên núi vừa dốc vừa trơn, Vân Lạc còn vấp ngã mấy lần. Tất cả đều nhờ có Giang Thần đỡ cô bé mới không bị làm sao.
Vân Lạc ngã nhiều như vậy không những không làm Giang Thần tức giận mà còn khiến hắn lo lắng, quan tâm cô hơn, đến Trần Mộng Nhiên cũng sắp vứt ra sau đầu rồi.
Leo được nửa chừng núi thì Vân Lạc bị ngã trật chân, không thể đi được nữa. Giang Thần đỡ cô bé ngồi trên mỏm đá gần đó, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796281/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.