Chương trước
Chương sau
cô ôm hũ tro cốt của chị, ra khỏi nhà họ Hàn, cũng không quay đầu nhìn lại ngôi biệt thự xinh đẹp, mà bước vội vàng, càng ngày càng xa.

không đi xe, chỉ dùng đôi chân của mình đi tới biệt thự nhà họ u mười lăm năm trước.

Đem hũ tro cốt của chị đặt ở căn phòng bọn họ từng ở, sau đó cười nói, “Chị,…….Chúng ta đã về nhà!”

Quả nhiên, nơi này mới chính là nhà của bọn họ, một nhà bốn người, thật vui vẻ…… Bây giờ mặc dù còn lại một mình cô, chỉ cười vui như thế nhưng lại nghe tiếng vang vọng bên tai như ngày xưa.

Tiếng của chị: Tiểu Thiển, Tiểu Thiển, mau tới đây, em xem đây là quần áo anh Đông Liệt đưa cho chị, đẹp không? Rất đẹp có đúng hay không?

Tiếng của ba: một năm trước, hôm nay là ngày đầu tiên con vào nhà họ u, mà một năm sau, hôm nay chính là ngày sinh nhật của con, chúc con sinh nhật vui vẻ, Tiểu Thiển đáng yêu của ba!

Tiếng của mẹ: Tiểu Thiển? Đừng chơi nữa, mau tới đây ăn cơm, mẹ làm món tôm con thích ăn nhất đây, không nhanh lên thì chị con sẽ ăn hết đấy.

……

cô nhắm mắt lại lắng nghe tiếng của bọn họ, nhưng khi cô mở mắt ra, tất cả đều biến mất!

Cách trang trí cũ kỹ, không gian tĩnh lặng …… Tất cả tất cả đều đã không thể xảy ra nữa!

nhẹ nhàng hé môi, run rẩy nói, “Ba, mẹ, chị …… Con yêu mọi người!”

không mang hũ tro cốt của chị trở về, cho chị ở lại biệt thự nhà họ Âu, sau đó âu Thiển Thiển một thân một mình trở lại biệt thự nhà họ Hàn, mà bây giờ đã khuya, cô mới vừa đi vào cửa, liền nhìn đến Hàn Nguyên, Lê Thư Nhã và Hàn Đông Liệt, ba người cũng ngồi ở trong phòng khách, có cùng bộ dáng muốn hỏi tội cô.

“cô đi đâu? Trễ như thế mới trở về?” Hàn Nguyên lạnh giọng hỏi.

“Về nhà!” âu Thiển Thiển trả lời đơn giản.

“Về nhà? cô đã là con dâu nhà họ Hàn chúng tôi, còn luôn chạy về nhà, có biết như vậy làm ảnh hưởng chúng tôi nghỉ ngơi không?” Hàn Nguyên bất mãn nhìn cô.

Âu Thiển Thiển nhẹ nhàng cười một tiếng, lễ phép, nhẹ nhàng nói, “Đây lần đầu tiên con về nhưng không về nhà họ Lam, mà là nhà họ u, có một số việc con nhất định phải xử lý, nên mới về trễ như thế!”

“Nhà họ Âu?” Hàn Nguyên cau mày ngẩng đầu nhìn cô.

“Dạ đúng vậy, chính là nhà họ Âu mười lăm năm trước, chính là có người làm cho chúng tôi phá sản, không thể không bỏ lại nhà họ u mà chạy!”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn cô, mặc dù mọi người đều đã biết chuyện này, nhưng là lần đầu tiên có người trước mặt họ nói ra, mà người lại là…… cô!

Nhìn bọn họ từng người từng người kinh ngạc, âu Thiển Thiển buồn cười nói, “Cái này thì có cái gì mà kinh ngạc? Các người không phải cũng đã biết sao? Còn là…… Các người hiện tại cũng không phải kinh ngạc, mà là đang sợ…… Sợ tôi sẽ trả thù các người?”

“Càn rỡ!” Hàn Nguyên trầm giọng rống giận, khí thế hào hùng mà nói, “cô dám dùng thái độ này để nói chuyện với trưởng bối sao?”

“A…… Trưởng bối?” Hai mắt âu Thiển Thiển sắc bén nhìn của hắn nói, “hiện tại trước mặt tôi không phải một trưởng bối, mà là kẻ thù, kẻ đã để cho chúng tôi cửa nát nhà tan!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.