Mắng nhau xong, hai người đàn ông này cứ như vậy mà đứng ở cửa hai mặt nhìn nhau, giống như là lập tức cùng nhau chết máy vậy.
Một lúc lâu sau, Đường Duy nói: “Lam Thất Thất vẫn còn cãi nhau với anh sao?”
Từ Thánh Mân giống như là là bị đâm vào.
chỗ đau vậy, trong giọng nói cũng mang theo mấy phần cắn răng nghiến lợi: “Ai biết được là cô ấy nghĩ gì ở trong đầu cơ chứ! Cũng đã được hai năm rồi, vẫn còn ầm ï với tôi.”
Trái tim của phụ nữ như kim dưới đáy biển.
Đường Duy nhìn anh ta một hồi lâu, lại bị làm cho tức đến bật cười, dứt khoát nói: “Được, đi thôi.”
“Nếu như hôm nay Tô Nhan không có đến, có phải là cậu cũng sẽ không tới đón tôi có đúng hay không?”
Từ Thánh Mân xách theo hành lý đuổi theo Đường Duy, hướng về phía bóng lưng của cậu nói: “Đơn giản là vì hôm nay Tiểu Nhan đến đây đón Lam Thất Thất có đúng không?”
Đường Duy dừng lại một chút, sau đó lại khôi phục động tác lúc trước, mở cửa xe ra, nói: “Ừ”
“Cậu đã từng nghĩ qua là mình muốn làm gì chưa?”
Từ Thánh Mân bỏ hành lý lên trên xe: “Đã hỏi xem lần này Tô Nhan định trở về nước rồi ở lại bao lâu hay chưa?”
Đường Duy đợi đến lúc Từ Thánh Mân lên xe, lại đóng cửa xe rồi mới chậm chạp khởi động xe, người ngồi phía sau không có nhận được câu trả lời, lập tức có chút nghỉ ngờ nhìn Đường Duy một cái, rồi sau đó nhíu mày nói: “Làm sao mà cậu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691583/chuong-1397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.