Lam Thất Thất còn chưa kịp nói cái gì nữa, Từ Thánh Mân đã sải bước đi lên từ phía sau, kéo vạt áo mà cô ấy vừa mới vén lên xuống, rồi sau đó còn chưa từ bỏ ý định, làm thế nào cũng phải kéo vạt áo của Lam Thất Thất đến biến dạng xuống tận đầu gối của cô ta mới hài lòng buông tay ra.
“.. Lam Thất Thất im lặng một lúc thật lâu: “Từ Thánh Mân anh bị bệnh thần kinh hả!”
Nhìn một chút xem quần áo của cô ấy biến dạng thành cái gì rồi đây!
Từ Thánh Mân giống như là người mẹ già vậy: “Em làm cái gì mà phải để lộ bụng ra vậy hả? Sẽ bị lạnh đó!”
“Em muốn cho Nhan Nhan nhìn nhãn hiệu áo gi-lê của em!” Lam Thất Thất chỉ vào người bên cạnh nói: “Tô Nhan đã trở về!”
Từ Thánh Mân giật mình, lúc này mới nhận ra là bên cạnh Lam Thất Thất còn có người đứng, mới vừa rồi cũng không có phát “Đúng rồi.” Tô Nhan cười híp mắt chào hỏi với anh ta: “Thật là đúng dịp, làm sao mà anh lại đi huấn luyện cùng với Lam Thất Thất vậy”
Trước kia cũng không biết là Từ Thánh Mân còn có chí hướng lớn lao như vậy. . truyentop.net
Từ Thánh Mân im lặng một chút, rồi sau đó cần răng nói: “Còn không phải là do đầu óc cô ấy có vấn đề muốn tới nơi này huấn luyện hay sao, tôi làm sao có thế để cho cô ấy đi một mình được!”
“Thì làm sao?” Lam Thất Thất quay đầu lại, hai tay ôm ở trước ngực n ôi cũng không có cầu xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691582/chuong-1396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.