Tô Kỳ cầm tài liệu, hai tay run rẩy: “Chuyện xảy ra lúc nào?”
“Trước khi ra nước ngoài.” Bạc Nhan cúi đầu: “Con… đi một mình.”
“Lam Thất Thất cũng không biết sao?” Tô Kỳ nghĩ tới Lam
Thất Thấy ngôi ở phòng khách dưới lầu: “Con bé đó là bạn thân nhất của con đúng không?”
“Có một số chuyện tốt hơn hết là đừng để người khác biết Bạc Nhan ngước lên và cười khổ: “Ba, con nghĩ kỹ rồi, nhà họ Tô để Nghiêu Nghiêu tiếp quản đi, ba sẽ không tức giận chứ?”
Nghiêu Nghiêu dù sao vẫn không phải là người cùng họ, không phải là con ruột của Tô Kỳ, nếu như tất cả sản nghiệp nhà họ Tô đều do Tô Nghiêu phụ trách. Các cổ đông trên dưới của xí nghiệp nhà họ Tô cũng sẽ có những ý kiến khác nhau, cho nên giữ lại cho Tô Nghiêu, là một vấn đề rất nan giải.
“Ba hiểu con và ủng hộ mọi ý kiến của con.” Tô Kỳ đưa tay vuốt gáy của Bạc Nhan: “Bây giờ, con có muốn đổi họ của mình để theo ba không?”
Vấn đề này, Tô Kỳ đã hỏi qua Bạc Nhan không ít lần Lần nào, câu trả lời của Bạc Nhan cũng là lắc đầu.
Người ngoài không hiểu sao con gái nhà họ Tô lại theo họ ngoại, bản thân Tô Kỳ càng để ý đến cảm giác của Bạc Nhan, cô không muốn sửa thì sẽ không bắt buộc sửa.
Chính là …
“Con đã từng nghĩ rằng mình là Bạc Nhan, nếu không gọi như vậy, thì Bạc Nhan trước đây không tồn tại nữa. Bạc Nhan nói: “Những thứ đã qua đi, không có cách nào huỷ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691522/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.