“Cũng đừng có tỏ vẻ quan tâm mà khen tôi.”
Biểu cảm của Từ Dao vô cùng dữ tợn, nếu bây giờ bạn mà nhìn thấy cô ta thì chắc chắn sẽ bị giật mình vì bị dọa sợ, biểu cảm đó sao có thể xuất hiện trên mặt con gái nhà họ Từ có danh tiếng dịu dàng thùy mị nết na?
Cô ta nói: “Chuyện này cũng liên quan đến anh một phần, bây giờ quay mặt nói hối hận với tôi? Cậu cả nhà họ Diệp hình như hơi hồn nhiên quá mức, thời gian không thể chảy ngược được, dù sao cũng đã làm tổn thương rồi!”
Ánh mắt Diệp Tiêu u ám khi nghe những lời này của Từ Dao.
“Đến mức như lúc này, anh lại tìm tôi tra hỏi tại sao bây giờ và lúc đầu kế hoạch không giống nhau? Cậu cả nhà họ Diệp, anh không thể yên thân là chối lui được…” Từ Dao chưa nói xong thì Diệp Tiêu ở bên kia căm phẫn tắt điện thoại, người phụ nữ cầm điện thoại thì nhìn chằm chằm thông báo đã kết thúc cuộc gọi, sau đó khóe miệng chậm rãi cong lên.
Diệp Tiêu, hai năm trước anh không thể chơi thẳng nổi tôi, hai năm sau, anh vẫn cứ vậy mà thua bại dưới tay tôi thôi!
Phòng ngủ bên cạnh Từ Dao, Từ Thánh Mẫn ngả người dựa vào ghế sopha, người đàn ông đang chợp mắt nghỉ ngơi, từ từ mở mắt ra.
Lam Thất Thất đi tới quán Bar thấy Bạc Nhan thì cả người rơi vào trạng thái kinh ngạc không thể tin nổi.
“Sao lại xảy ra như vậy…”
Cô ấy ôm lấy thân thể Bạc Nhan: “Tại sao đang yên đang lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691510/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.