“Đúng vậy” Xe khởi động, Đường Dịch lái xe, Tùng Sam ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh tài xế, Đường Duy và Đường Thi ở hàng sau, bốn người chậm rãi lái xe về nhà.
Khung cảnh này tràn ngập niềm vui, hạnh phúc hòa thuận, hài hòa ấm áp.
Thế nhưng là… thế nhưng là… đôi mắt của Đường Thi có chút lay động.
Bạc Dạ, em rất nhớ anh.
Vào đêm hôm đó Khương Thích và Diệp Kinh Đường đã tranh cãi quyết liệt.
Khi Diệp Kinh Đường hỏi câu đó, ở một góc độ nào đó anh đã biết mình đã thua cuộc.
Anh ta nói: “Khương Thích, em nhất định phải lấy chồng sao, không thể không lấy được sao?”
Những lời này thậm chí còn mang theo sự run rẩy mà ngay cả Khương Thích cũng có thể nghe thấy.
Người phụ nữ bị Diệp Kinh Đường đẩy ngã, không thể tin nhìn xem Diệp Kinh Đường, sau đó lặp lại một lần.
“Anh nói cái gì?”
“Tôi..” Yết hầu Diệp Kinh Đường giật giật lên xuống sau đó bỗng nhiên anh ta nắm chặt cổ áo Khương Thích.
“Không cho phép”
Không cho phép.
“Tuyệt đối không cho phép”
Khương Thích cảm giác bên tai của mình như xuất hiện ảo giác: “Không cho phép tôi cái gì?”
Diệp Kinh Đường không thể nhịn được nữa gầm nhẹ lên tiếng: “Tôi không cho phép em kết hôn với người khác!”
Câu nói này như mang sức mạnh kinh hoàng như một mũi tên bản thẳng vào tim Khương Thích xuyên qua ngực cô từ trước ra sau. Vết thương như bị xé toạc máu chảy ra thành dòng. Cô hít một ngụm khí lạnh như thể cực kì đau đớn, hỏi.
“Diệp Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691215/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.