Toàn thân của Lục Y Đình run rẩy một cái, trên mặt cô ta còn có vết thương, rõ ràng là vẫn còn chưa lành hẳn, nhưng mà dù vậy, cô ta cũng bằng lòng không nói một câu nào, trở lại bên người Vinh Nam lần nữa. “Có bị Bạc Da phát hiện ra hay không?”
Cô ta mang theo vết thương chồng chất mà trở về, nhưng điều anh ta lo nghĩ lại là cái này.
Lục Y Đình cán răng, nuốt hết tất cả khổ sở về: “Không có. Nhưng chỉ là tạm thời, tôi cảm thấy chẳng mấy chốc nữa đám người Bạc Da sẽ phát hiện ra thôi.”
“Nhưng cô lại có thể trốn thoát ra ngoài.
Vinh Nam nheo mắt lại, nhìn dáng vẻ nhẫn nhục chịu đựng đau đớn này của Lục Y Đình, anh ta nhếch miệng cười cười: “Bọn họ đã tiến hành tra hỏi cô những gì?”
“Thưa anh, xin anh tin tưởng tôi. Tôi thật sự không có để lộ ra một chút tin tức về mối quan hệ của tôi và anh.”
Lục Y Đình muốn chứng minh sự chân thành của mình đối với Vinh Nam, giọng nói run rẩy: “Tôi không có nói gì. Tôi thật sự không nói gì.
Cô ta sợ Vinh Nam đã hoàn toàn mất đi sự tín nhiệm với mình, như vậy dù bây giờ cô ta có một thân đầy bụi gai mà trở về, Vinh Nam cũng sẽ làm như vậy đưa cô ta đến gặp Diêm Vương.
Một thuộc hạ đã không còn trung thành nữa, giữ lại thì có ich gi? “Cô có chứng cứ gì?”
Vinh Nam cười lạnh: “Để chứng minh, trong khoảng thời gian có bị bọn họ bắt đi đó, không có bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691139/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.