Khoảnh khắc đó giống như là sét đánh từ trên trời đánh xuống.
Đường Thi nhìn tấm ảnh phóng to trước mắt, bàn tay cầm máy tính bảng không nhịn nổi bắt đầu run rẩy.
Vì sao lại như vậy?
Ở bên ngoài trời mưa từ đêm hôm qua đến bây giờ vẫn chưa dứt, mưa rơi tầm tả, cả thành phố giống như đang chìm trong mưa lạnh.
Mà Đường Thi có cảm giác chính cô cũng đang chết chìm trong cơn mưa lạnh lẽo.
Bạc Dạ dường như bị đêm lạnh đóng băng, trực tiếp bị lạnh đến choàng tỉnh.
Trời ạ, điều hòa đang mở mười tám độ, đứa nào ngu ngốc mà làm vậy không biết. Đã biết cơ thể anh chịu lạnh không tốt còn chỉnh nhiệt độ điều hòa xuống thấp như vậy, là muốn trực tiếp đóng băng chết anh hay sao.
Bạc Dạ nhẹ nhàng vứt chăn qua một bên, ngồi dậy, sau đó bất chợt phát hiện hình như có cái gì không đúng lẫm.
Không… không đúng.
Một nửa giường của anh có dấu vết có người từng ngủ qua.
Bạc Dạ bị trực giác nhanh nhạy này kích thích đến mức da gà rồi tóc gáy trên người dựng đứng cả lên, vừa quay đầu lại thấy cửa sổ đã đóng kin hết.
Anh lấy cái áo gần đó khoác lên, đi tới cửa, thấy Kỳ Mặc và Lạc Phàm đang ngồi bên ngoài nghiên cứu số sách, Bạc Dạ cau mày nói: “Lúc nãy có ai vào đây không?”
Kỳ Mặc và Lạc Phàm tháo tai nghe điện thoại xuống, trên mặt đều tràn ngập vẻ nghỉ hoặc: “Cái gì?”
Bạc Dạ hít một hơi khí lạnh thật sâu.
Lập tức cất bước đi về phía trước, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691138/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.