Diệp Kinh Đường không hiểu được, tất nhiên Bạc Dạ cũng có rất nhiều nghi vấn.
Hóa ra tất cả màn kịch quan trọng vẫn còn ở phía sau, từ điểm xuất phát ban đầu là lồng giam năm năm, tất cả bánh răng đều chậm rãi chuyển động, vận mệnh dẫn theo bọn họ từ từ tiến về một cái tương lai không thể nghịch chuyển, tràn ngập những nguy hiểm không biết trước được.
Mà ở một nơi bọn họ không nhìn thấy được, Ngải Tư chậm rãi đưa một sấp tài liệu vào trong tay Vinh Nam. "Thưa anh, người của chúng ta đã ra tay."
Vinh Nam ngồi ở chỗ đó, nhằm chặt mắt lại, sau khi Ngải Tư đưa tài liệu đến, Vinh Nam cũng không có lật ra xem. “Thưa anh... anh đang cảm thấy khó chịu sao?”
Ngải Tư cẩn thận thăm dò từng li từng tí hỏi một câu, nhưng lại sợ lời này khiến Vinh Nam thay đổi cảm xúc, anh ta nói xong lại lấp tức nhỏ giọng xuống. "Khó chịu sao?"
Vinh Nam từ từ mở mắt ra, bàn tay đang cầm tài liệu của anh ta lại run nhẹ, nhưng mà người đàn ông lại có thể nhịn được tất cả cảm xúc đó, không để lộ ra một chút nào: “Tôi cũng không có khó chịu." "Thưa anh..."
Ngải Tư có chút không đành lòng, lần nào chủ nhân của anh ta cũng chịu đựng tất cả cảm xúc như thế này, lần trước cũng như vậy..
Lúc Lục Y Đình xảy ra chuyện, Vinh Nam không có bất cứ cảm xúc gì, nhưng mà Ngải Tư biết, mất đi Lục Y Đình, đến tận bây giờ anh ta cũng chưa từng ngủ ngon được một lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691112/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.