Hai mắt Ôn Minh Châu đỏ hoe: “Anh, anh không thể làm như vậy… Là lỗi của em, tất cả đều là lỗi của em.”
Tuyệt đối không thể làm tổn thương Lộ Trạch Tây.
Ôn Lễ Chỉ giận quá bật cười, sau đó một tay nắm lấy tóc Ôn Minh Châu: “Cô có thể vì Lộ Trạch Tây làm đến mức nào?”
Ôn Minh Châu sững sờ, sau đó nhìn thấy Ôn Lễ Chỉ nghiêng người đè xuống.
Người đàn ông vốn chỉ tồn tại trong cơn ác mộng của cô ấy đột nhiên tiến đến gần cô, hơi thở lạnh đến thẩu xương tỏa xung quanh cô ấy, cá khuôn mặt Ôn Minh Châu lập tức trở nên trắng bệch, thậm chí thân thể cũng bắt đầu run rẩy từ từ.
Cô ấy bắt đầu càng ngày càng sợ hãi người đàn ông trước mặt.
Tại sao? Rõ ràng chỉ là thích Ôn Lễ Chỉ mà thôi, vậy tại sao lại khiến người ta đau khổ như vậy?
Ôn Minh Châu quay mặt đi, không dám đối diện với ánh mắt của Ôn Lễ Chỉ.
Cảm xúc trong mắt người đàn ông này quá nguy hiểm, giống như một kẻ bất lương khát máu, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Anh ta trực tiếp nắm lấy cảm Ôn Minh Châu, biết cô ấy muốn trốn tránh cho nên cưỡng chế, dùng sức kéo cắm của cô ấy qua, để cho cô ấy phải đổi mặt với anh ta.
Sau đó người đàn ông nheo mắt, cười vô cùng ác độc, nói từng chữ một: “Có phải cô có thể làm tất cả mọi chuyện vì Lộ Trạch Tây không?”
Ôn Minh Châu thở gấp, toàn thân bắt đầu run rẩy kịch liệt, phòng tuyến của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691094/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.