Không bao lâu sau, Thượng Quan Khuynh Thành lấy ra một vốc đồ ăn vặt.
Ánh mắt của bầy sói đều đổ dồn vào người Thượng Quan Khuynh Thành.
Chúng vẫy đuôi với nàng.
Thượng Quan Khuynh Thành ngồi bên cạnh Chu Kiều Kiều, cầm một miếng đồ ăn vặt lên, hỏi: "Ai sau này nguyện làm tiểu tư cho ta? Ta sẽ cho đồ ăn."
Bầy sói: Tiểu tư? Đó là cái gì? Kệ đi, dù sao mình cũng muốn ăn.
Bầy sói chuẩn bị nhào tới chỗ Thượng Quan Khuynh Thành, rồi cướp đồ ăn trong tay nàng.
Ngay lúc bầy sói đồng loạt chuẩn bị nhào tới, Chu Kiều Kiều đã giơ tay tát một hàng.
Bầy sói lập tức ngoan ngoãn.
Không dám động đậy nữa.
Thượng Quan Khuynh Thành ha ha ha cười đến sảng khoái.
Kể từ khi cha mẹ nuôi qua đời, nàng đã rất lâu rồi không được vui vẻ từ tận đáy lòng như vậy.
Nàng ho nhẹ một tiếng, giơ một miếng đồ ăn vặt lên: "Được rồi, các ngươi xếp thành hàng, để ta xem ai có sức chiến đấu mạnh hơn."
Bầy sói: ??? Sức chiến đấu mà xem như thế này sao?
Nhưng chúng không dám phản bác.
Chỉ ngoan ngoãn đứng im.
Ánh mắt Thượng Quan Khuynh Thành đảo tới đảo lui.
Cuối cùng, ánh mắt nàng dừng lại trên một con sói xám rất cường tráng.
"Chọn ngươi đó, sau này, ngươi chuyên đi theo ta nhé."
Sau đó đưa hết đồ ăn vặt cho nó ăn.
Chu Kiều Kiều nhìn mấy con sói khác gần như sắp chảy nước miếng.
Nàng nhắc nhở Thượng Quan Khuynh Thành: "Vẫn nên cho những con sói khác một chút lợi lộc, nếu không sau này nó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802666/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.