Đúng vậy, họ bị hai gã đàn ông kéo dang ra thành hình chữ "Đại" trong một tư thế xấu hổ.
Ngọn lửa giận trong lòng Chu Kiều Kiều lập tức bùng lên.
Nàng lập tức lấy ra tụ tiễn, hai gã đàn ông kia đã móc đồ của mình ra, ánh mắt dâm tà định cúi xuống.
Chu Kiều Kiều căm tức đến muốn nứt cả tròng mắt, tụ tiễn b.ắ.n ra.
"A…"
"A…"
Hai tiếng kêu t.h.ả.m thiết xé lòng lập tức vang vọng khắp đất trời.
Tụ tiễn trực tiếp b.ắ.n xuyên qua "cây nấm xấu xí" của hai người, có thể thấy "nấm" của chúng nhỏ đến mức nào, ngay cả tốc độ của tụ tiễn cũng không hề giảm đi.
Hai gã đàn ông ngã xuống.
Sự thay đổi đột ngột này khiến những người có mặt đều hoảng sợ.
Bọn thổ phỉ lập tức căng thẳng nhìn quanh.
"Ai? Là ai?"
Tuyền Lê
"Cút ra đây cho tao!"
"Lén lút hại người thì có bản lĩnh gì? Có giỏi thì cút ra đây."
Chu Kiều Kiều trong lòng cười lạnh hai tiếng, rồi nhắm vào một trong những gã đang khống chế Ngô Ngọc Nương b.ắ.n ra một mũi tên nữa.
Tên đó trúng tên vào cổ tay, lập tức ôm tay la hét.
Hắn đau đớn kêu gào trên đất.
Ngô Ngọc Nương nhân lúc bọn thổ phỉ đều đang kinh ngạc thất thần, lập tức thoát khỏi sự kìm kẹp của gã thổ phỉ còn lại, Trương Tuệ cũng nhân cơ hội thoát ra.
Họ chỉ liếc nhìn tụ tiễn trên đất, liền biết là Chu Kiều Kiều đến cứu họ rồi.
Nỗi sợ hãi tan biến hết.
Cũng chính lúc này, Chu Kiều Kiều chuyển hướng, nhắm thẳng tụ tiễn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802648/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.