Chu Kiều Kiều sững sờ.
Lẽ nào người đang được nói đến là Miên Miên? Nhưng Miên Miên rất ngoan ngoãn, rất nghe lời, sao có thể dùng hai chữ ‘u ám’ để hình dung con bé?
Trong lòng Chu Kiều Kiều có chút không phục.
Chưa kịp tranh luận, nàng đã nghe Lý Đại Thần nói: “Tâm tư của đứa trẻ này được giấu rất sâu, cho dù là ngươi cũng chưa chắc đã nhận ra. Sáu năm qua, người duy nhất có thể thay đổi con bé là đứa nữ nhi còn lại của ngươi. Sau này, người có thể thay đổi nó chính là ngươi!”
Ánh mắt của Lý Đại Thần sâu thẳm như sóng nước.
Chu Kiều Kiều cố gắng nhìn xem bà ta có đang lừa tiền hay không.
Nhưng nàng không nhìn ra được.
Tuyền Lê
Chu phụ vội hỏi: “Có phải chỉ cần đổi tên, sau này nàng ấy dạy dỗ con bé cẩn thận là được phải không?”
Lý Đại Thần gật đầu: “Đúng vậy.”
Hai người trả tiền rồi rời khỏi nhà Lý Đại Thần.
Chỉ là họ đều không để ý đến ánh mắt của bà ta.
Sâu thẳm như biển cả.
“Kiều Kiều, đừng lo lắng, không phải Lý Đại Thần đã nói rồi sao, chỉ cần đổi tên, sau này dạy dỗ cẩn thận là được, may mà mọi chuyện vẫn còn kịp.”
Hồi lâu sau Chu Kiều Kiều mới hoàn hồn.
Nàng gật đầu với người cha đang lo lắng: “Cha yên tâm, con sẽ dạy dỗ con bé thật tốt.”
Sau khi về nhà, Chu Kiều Kiều bắt đầu nấu cơm.
Vừa hầm canh xong thì hai đứa trẻ đã trở về.
“Hai đứa rửa tay, dọn bát đũa ra đi, nương xào thêm một món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802538/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.