Chu Kiều Kiều cũng nhớ ra chuyện này, hỏi Chu phụ, "Cha, nếu con muốn cả hai đứa đều mang họ Chu, có cần đến huyện nha làm thủ tục gì không?"
Chuyện này nên làm thế nào, trong ký ức của nàng không hề có.
Chỉ có thể hỏi Chu phụ.
Chu phụ lúc này mới sực nhớ ra, "Sau khi con về vẫn chưa đi tìm trưởng thôn để sửa lại hộ tịch phải không? Vậy ngày mai cha đi cùng con một chuyến, bây giờ con hẳn là một hộ riêng rồi, con và các con có thể ghi chung một hộ, bọn trẻ cũng có thể theo họ của con."
Điều này tuy không có luật lệ nào quy định rõ ràng, nhưng đã có tiền lệ để noi theo.
Cứ theo lệ cũ mà làm là được.
Chu Kiều Kiều gật đầu, "Con còn muốn tìm người xem giờ sinh của các con, để đặt lại tên cho chúng."
Chu phụ, "Lý Đại Thần trong thộn chúng ta chính là cao thủ trong lĩnh vực này, lát về cha sẽ dẫn con đi tìm bà ấy."
Chu Kiều Kiều gật đầu.
Không khí dần dần tốt lên.
Trên mặt mọi người đều nở nụ cười.
Về đến thôn đã là giờ Thân.
Lúc chia tay, Ngô Ngọc Nương đứng trước cửa nhà họ Chu, mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng, "Kiều Kiều... tối nay qua ăn cơm nhé."
Chu Kiều Kiều ngẩn người.
Tuyền Lê
Nàng không ngờ Ngô Ngọc Nương lại chân thành mời mình ăn cơm như vậy.
Nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Chu Tiểu Diệu nghe vậy, sắc mặt bình thản, cũng không nói nhiều, chỉ quay người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802537/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.