(P/s Kim miêu: Con beo)
Kim miêu, vì tính tình hung dữ nên được mệnh danh là "hoàng hổ", cũng là loài thú ăn thịt hàng đầu trong hệ sinh thái của rừng núi.
Tâm hồn của Chu Kiều Kiều bị tổn thương nghiêm trọng.
Tại sao trong Thâm Sơn lại có thứ này? Mấy người dưới gốc cây đang ở tư thế phòng thủ.
Chu Kiều Kiều không biết phải nói với họ về sự nguy hiểm hiện tại như thế nào?
Kim miêu từng bước tiến về phía họ.
Chu Kiều Kiều từ từ giơ tay lên định nhắm vào kim miêu, kim miêu cũng nhe răng, rõ ràng là không có ý định tha cho nàng.
"Kiều Kiều, là con gì vậy?" Chu phụ nhỏ giọng hỏi.
Tuyền Lê
Ngô Ngọc Nương vội vàng làm dấu "suỵt", bảo Chu phụ đừng nói chuyện.
Chu phụ, "..." Ta chỉ muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thôi mà.
Nhưng ngay trong lúc Chu Kiều Kiều đang nhắm bắn, con kim miêu đột nhiên như phát điên lao về phía họ. Mũi tên của Chu Kiều Kiều chậm mất một nhịp, sượt qua người kim miêu.
Chu Kiều Kiều kinh hãi, thầm kêu không tốt, nhanh chóng đưa ra quyết định, tốc độ của kim miêu quá nhanh, nàng không thể b.ắ.n trúng nó từ trên cây chỉ bằng một mũi tên.
Thế là cô không nói hai lời, lập tức trèo xuống.
"Kiều Kiều, sao vậy?" Chu phụ sốt ruột.
Định kéo tay Chu Kiều Kiều, Ngô Ngọc Nương vội giật tay Chu phụ lại, "Cha, đừng gây thêm phiền phức."
Chu phụ quá lo lắng, ông nhìn Chu Kiều Kiều không nói một lời, trong mắt đầy sát khí, lo đến phát hoảng.
Rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802526/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.