Nàng ta thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Dáng đi thẳng tắp, mắt có thần, giọng nói thì to như vậy, hoàn toàn là bộ dạng của người ăn ngon ngủ kỹ.
Chu Đại Sơn khẽ thở dài.
Hắn dắt Chu Thành đến chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống, ôm cậu bé vào lòng.
Chu phụ và Chu mẫu cũng đến ngồi trên chiếc ghế đá bên cạnh.
Họ lo lắng nhìn Chu Đại Sơn.
Chỉ đợi hắn lên tiếng.
Chu Đại Sơn suy nghĩ một lúc, rồi mới kể mục đích của Chu Kiều Kiều cho mọi người nghe.
"Ai cần nàng ta bố thí chứ? Ha ha, nàng ta cũng thật lắm mưu nhiều kế nhỉ, nghĩ đủ mọi cách để giúp đỡ chúng ta, cho rằng như vậy là có thể bù đắp cho chúng ta. Hừ, ta không chấp nhận."
Chu Đại Sơn đang ngồi bên cạnh sững người, sau đó nghiêm mặt nhìn Chu Tiểu Diệu: "Tiểu Diệu, bất kể Kiều Kiều chỉ muốn Thành Nhi dạy Miên Miên và Nam Nhi học, hay là muốn giúp Thành Nhi đi học, đệ đều không được nói như vậy."
Chu Tiểu Diệu tức giận đập mạnh vào đùi: "Đại ca, huynh không phải vì chuyện này mà lại đối tốt với nàng ta đấy chứ? Huynh quên bộ dạng của nàng ta lúc trước về nhà lấy tiền, không màng đến sự sống c.h.ế.t của Thành Nhi rồi sao?"
"Tiểu Diệu, không phải huynh mềm lòng mà quên đi những tổn thương Kiều Kiều đã gây ra cho chúng ta, nhưng nếu Kiều Kiều thật lòng hối cải, muốn giúp đỡ chúng ta, vậy thì chúng ta cũng không cần phải đóng cửa từ chối muội ấy."
"Đại ca, chúng ta cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802494/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.