Chu Kiều Kiều bất đắc dĩ thở dài.
Nàng lau nước mắt cho cậu bé.
Rồi nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng.
Sau đó buông ra: "Thành Nhi, xin lỗi, cô không thể đồng ý với con được, vì cô thực sự không gánh nổi hậu quả nếu con bị thương dù chỉ một chút."
Với cơ thể của Chu Thành, một khi gặp phải mãnh thú, không bị ăn thịt thì cũng bị dọa c.h.ế.t khiếp.
Nếu hắn c.h.ế.t, Ngô Ngọc Nương, Chu Đại Sơn cũng sẽ lần lượt qua đời.
Vậy chẳng phải là lặp lại vết xe đổ của nguyên tác sao? Không, nàng sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.
"Cô... con sẽ không bị thương đâu, con sẽ tự bảo vệ mình, con xin cô đó."
Nói rồi, Chu Thành quỳ xuống trước mặt Chu Kiều Kiều.
Trong mắt là sự kiên quyết rằng nếu Chu Kiều Kiều không dẫn cậu đi, cậu sẽ không đứng dậy.
Chu Kiều Kiều thật sự là hết cách.
Nàng vội vàng đỡ cậu bé dậy, dắt tay đi về.
Đi được vài bước, Chu Thành liền hiểu ý của Chu Kiều Kiều.
Cậu bé dừng bước, mặc cho Chu Kiều Kiều kéo thế nào cũng không nhúc nhích.
Tuyền Lê
Chu Kiều Kiều bất đắc dĩ nhìn cậu: "Chu Thành, con đang ép cô, con biết rõ cô đã rất có lỗi với cả nhà rồi, con còn muốn cô mang thêm tội danh làm con bị thương nữa sao?
Cô gánh không nổi, cô cũng không muốn gánh, cho dù là cha con muốn cùng cô vào Thâm Sơn cô cũng có thể dẫn đi, nhưng con thì không được."
Sắc mặt nàng trở nên nghiêm túc.
Nàng đẩy cậu bé đi về.
Chu Thành ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802488/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.