Chu phụ không tán đồng liếc mắt nhìn Chu Tiểu Diệu.
Bộ dáng muốn nói lại thôi.
Chu Tiểu Diệu giận dữ, kéo Chu Thành cả người suy yếu lung lay muốn ngã qua.
Đem hắn đẩy lên trước mặt Chu phụ .
“Cha, cha nhìn xem tôn nhi của cha, đây chính là cháu trai cha thương yêu nhất , hắn đều thành bộ dáng gì? Cha coi như không cân nhắc cho chúng ta, tốt xấu cũng vì tôn tử của ngươi suy tính một chút được hay không!”
Chu Thành bị hắn đẩy đến lảo đảo một cái, thân hình đã có chút bất ổn.
Ngô Ngọc nương vội vàng vịn Chu Thành, “Tiểu Diệu, đừng đẩy hắn…… Hắn thân thể chịu không nổi.”
Chu Tiểu Diệu, “Cha, cha có nghe hay không? Thành Nhi thân thể hư nhược, hắn cần ngươi đừng quá bất công.”
Ngô Ngọc nương chăm chú mím môi, không nói lời nào.
Chu phụ thấy tôn nhi bị đẩy, trừng mắt với Chu Tiểu Diệu, “Ngươi nói thì nói, đẩy Thành Nhi làm làm cái gì?”
Chu Tiểu Diệu tức không chịu nổi, “Cha trừng con làm gì? Cha, con cùng đại ca cũng là con của cha, cha có thể đừng chỉ thiên vị Chu Kiều Kiều!”
Một câu cuối cùng, hắn cơ hồ là gầm thét nói ra.
Chu phụ nâng tay lên, giữa không trung một lúc lâu cũng không rơi xuống.
Chu Tiểu Diệu quật cường trừng mắt nhìn Chu phụ.
Không chịu nhượng bộ nửa phần.
Chu Đại Sơn sắc mặt nghiêm túc đứng lên, nói, “Kiều Kiều đi săn được không ít, tìm nàng lấy chút thịt hẳn là không có vấn đề.
Tiểu Diệu lời thô lý không thô, chúng ta không thể lại do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802463/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.