Miên Miên cùng Nam Nhi ngồi một bên, ba người bọn họ người lớn mỗi người ngồi một bên.
“Chu tỷ tỷ, tay nghề này của tỷ rất tốt nha.” A Đô từng ngụm từng ngụm ăn, ăn đến trên mặt đầy vẻ hạnh phúc.
Nam Nhi lại biến bé con cuồng khen nương, “Đúng vậy Chu thúc thúc, lần sau thúc lại đến nhà chúng ta ăn cơm, nương ta xào thịt cũng rất ngon đó.”
A Đô, đại danh là Chu Đô.
Chu Đô gật đầu, “Được, về sau nếu ta có đi ngang qua nhà các ngươi, sẽ đến nhà các ngươi ăn cơm có được hay không?”
“Được, ta thấy Chu thúc thúc cũng cảm thấy rất thân thiết.”
Một bên Tần Hữu ghen tỵ nhìn.
Trong lòng suy nghĩ: Làm sao thấy ta lại không thân thiết? Cho nên chưa hề mời qua ta……
Tuyền Lê
Nhưng trên mặt không có biểu hiện gì.
“Nhanh ăn đi, đường trở về còn rất xa.”
Mưa rơi bên ngoài rất lớn, đường trở về đi cũng không dễ dàng.
Chu Đô không có phát giác tâm tư nhỏ của Tần Hữu.
Lơ đãng gật đầu, “Ngươi cứ yên tâm đi, đoạn này đường ta thường hay đi, rất quen thuộc, không sao đâu.”
Nhà ngoại tổ hắn ở phía sau Chu Gia thôn cách mười dặm Lệ Dương thôn, hắn mỗi tháng đều đi thăm viếng ngoại tổ hai lần.
Cơm nước xong xuôi, bọn họ liền mặc vào áo tơi, đeo lên mũ rộng vành rời đi.
“Các ngươi trên đường cẩn thận.”
“Chu tỷ tỷ, lần sau ta còn tới quấy rầy tỷ đó, hắc hắc, tỷ làm đồ ăn ăn quá ngon, ta thích.”
“Được, hôm sau đến nhà ta ăn cơm, ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802456/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.