Làm xong một đôi giày, Chu Kiều Kiều đi tới vườn rau. Nàng nhìn thấy bắp cải trắng các nàng ban đầu trồng đã nhú ra mầm xanh từ trong đất, hẳn là không lâu nữa là có thể ăn được.
Tuyền Lê
Nàng nghiêng người ngồi xổm xuống, nhổ hết cỏ dại trong đất.
Không để chúng tranh giành dinh dưỡng của bắp cải trắng.
“Thật là ngươi…… Tiểu Nương Tử……”
Chu Kiều Kiều ngẩng đầu nghi ngờ nhìn lên.
Chỉ thấy là bà lão mà nàng đã cứu mấy ngày trước.
“Đại nương, là người ạ, thật là trùng hợp quá.”
Bà lão lập tức vịn lấy người nam nhân bên cạnh, từ vườn rau đi ra.
Đi đến gần, bà lão nói với người nam nhân bên cạnh, “Hầu tử, đây chính là Tiểu Nương Tử đã cứu ta ngày đó, ngươi mau cảm ơn người ta đi.”
Người nam nhân tên Hầu Tử kia hướng Chu Kiều Kiều liền quỳ thẳng xuống, “Đa tạ Tiểu Nương Tử.”
Chu Kiều Kiều bước tới đỡ, lại quên mất vết thương ở chân của mình, không cẩn thận giẫm lên lớp đất hơi cứng, một cơn đau nhói truyền đến dưới chân, nàng lập tức ngã xuống đất.
“A, Tiểu Nương Tử ngươi không sao chứ?”
Bà lão giật mình, vội vàng xuống xem xét vết thương của Chu Kiều Kiều, “Ngươi sao rồi? Có bị thương chân không?”
Hầu tử vô thức muốn ngồi xổm người xuống đỡ, nhưng là lại nhớ lại nam nữ hữu biệt, chỉ có thể thu hồi tay lại.
Ngay tại lúc hắn vừa thu tay lại, một thân ảnh màu lam đã từ bên cạnh hắn lướt qua, đến bên người Chu Kiều Kiều .
“Chu Nương Tử, ngươi thế nào rồi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802420/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.