Cùng lúc đó, cũng không ít thôn dân cũng nghe được tiếng kêu này, đều hướng bên kia chạy tới.
Chạy đến gần đó, Chu Kiều Kiều mới xác định tiếng khóc vang lên từ nhà của đại bá phụ nàng.
Lại gần một chút, đứng tại hàng rào bên ngoài nhà đại bá phụ, nàng nhìn thấy một cảnh tượng mà khiến nàng cả đời khó quên.
Chỉ thấy trong viện nhà bọn họ, một nam nhân không rõ bộ dáng cả người đầy m.á.u me ngã vào trong vũng máu, xem chừng là không có hơi thở, mà Đại bá mẫu đang ôm một tiểu hài tử không có hai cánh tay, đứa bé toàn thân đều là máu, không nhìn rõ ngũ quan, nhưng Chu Kiều Kiều vẫn nhận ra, đó là cháu trai duy nhất của Đại bá phụ Chu Vọng.
Hai đời cộng lại, nàng lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng đẫm m.á.u có người c.h.ế.t như thế , thực tế cả người nàng chấn động, không biết làm sao, trong không khí mùi m.á.u tanh nồng đậm còn làm nàng có chút muốn nôn vì mùi m.á.u quá nồng.
Sau lưng một người chen đám đông chỗ Chu Kiều Kiều chạy vọt vào, là Chu phụ.
Ông đứng trước mặt đại bá mẫu , hai mắt đỏ ngầu, đưa tay muốn ôm lấy Chu Vọng, lại ngập ngừng không dám, tay khựng ở giữa không trung.
“Đại tẩu…… Vọng Nhi…… Vọng Nhi xảy ra chuyện gì? Còn có Tiểu Chí…… Tại sao lại như vậy?”
Tiểu Chí? Chu Kiều Kiều kinh ngạc nhìn về phía nam nhân nằm trong vũng m.á.u kia, thì ra hắn là đại nhi tử của đại bá phụ, Chu Tiểu Chí.
Người mà lúc nhỏ hay cõng nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802411/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.