Nam Nhi phẫn nộ nói, “Không cho phép ngươi mắng nương ta!”
Lý Nhị Cẩu liếc mắt nhìn Nam Nhi, căn bản không để ý tới, chỉ mắng càng khó nghe hơn.
Chu Kiều Kiều cảm thấy càng ngày càng không thể nghe nỗi nữa, chỉ có thể kéo hai đứa bé đi nhanh lên.
Không thể để cho lỗ tai bọn nhỏ bị ô nhiễm.
Thế nhưng khi đã đi rất xa Nam Nhi vẫn còn tức giận, “Nương, người tại sao không cho con mắng hắn?”
Tuyền Lê
Miên Miên chỉ gắt gao c.ắ.n môi không nói lời nào, nàng cũng rất tức giận.
Nhưng nàng không giống muội muội biểu hiện vẻ mặt ra ngoài.
Nàng chỉ lạnh lùng quay đầu nhìn Lý Nhị Cẩu.
Lúc này, Lý Nhị Cẩu vừa vặn cũng đang nhìn các nàng.
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Miên Miên là vẻ lạnh lẽo, trong Lý Nhị Cẩu mắt đều là xem thường.
Nhưng về mặt khí mà nói, khí thế của Miên Miên mạnh hơn một chút .
Lý Nhị Cẩu bị nàng trừng trong chốc lát liền cảm thấy phía sau lưng phát lạnh, chuyển sang nhíu mày.
Miên Miên thu tầm mắt lại, cầm tay Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều còn đang an ủi Nam Nhi, nàng nói, “Nam Nhi, không phải mỗi khi con bị ch.ó c.ắ.n một cái mình phải c.ắ.n ngược lại con ch.ó một phát.”
Nam Nhi nghe không hiểu, vẫn như cũ hầm hừ, quệt miệng.
Rất rõ ràng vẫn còn đang tức giận.
Chu Kiều Kiều sờ sờ đầu Nam Nhi, “Con nha, là một tiểu nha đầu khiến người ta lo lắng. Con nếu có một nửa trầm ổn giống tỷ tỷ con, nương liền yên tâm.”
Sau khi về nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802406/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.