Chu Kiều Kiều cũng thu con rắn vào không gian, trên tay cầm thỏ hoang và gà rừng đi ra ngoài.
Như hôm qua, nàng vẫn làm bè trúc khi gần đến cửa thành, đặt tất cả con mồi như heo, rắn, gà lên trên, kéo về phía tửu lâu Ngũ Vị Hương.
Chỉ là nàng không ngờ, hôm qua đã thỏa thuận với Triệu Tâm Khoan, hiện giờ Triệu Tâm Khoan lại nói không thu con mồi của nàng.
“Tại sao? Triệu lão bản, ngài dù sao cũng nên cho ta một lý do chứ.”
Triệu lão bản thở dài một tiếng, rồi bảo Chu Kiều Kiều cùng hắn vào bếp sau.
Chu Kiều Kiều kinh ngạc mở to mắt nhìn.
Nàng nhìn cảnh tượng bếp sau tan hoang, đổ nát.
"Chuyện này... là xảy ra chuyện gì vậy?"
Triệu Tâm Khoan bắt đầu kể lại.
Hóa ra, mấy năm gần đây thuế má nặng nề, nhiều người dân vì thế mà vào rừng làm cướp, dần dần hình thành mười bang phái giang hồ, thu phí bảo hộ đủ kiểu.
Nếu không nộp tiền, họ sẽ đập phá cửa tiệm, làm ăn không yên ổn.
Đêm qua, một bang phái tên 'Long Uy bang' đến thu phí bảo hộ, đòi một trăm lượng. Triệu Tâm Khoan không có, họ liền đập phá cửa tiệm của hắn.
"Bọn họ thật quá càn rỡ, sao Triệu lão bản không báo quan?"
Triệu Tâm Khoan bất lực thở dài, "Không được đâu, 'Long Uy bang' có một phó bang chủ võ công cao cường. Huyện lệnh đã nhiều lần phái người vây quét nhưng đều không địch lại phó bang chủ đó nên rút lui.
Huyện lệnh còn bó tay, ta biết làm sao bây giờ? Ai, hôm qua ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802400/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.