Nam Nhi cảm thấy xấu hổ đến xin lỗi.
Chu Kiều Kiều cũng không để ý.
Chỉ là nói, “Nó chắc là cùng động vật khác đ.á.n.h nhau lưu lại, thật là một tiểu gia hỏa lợi hại, gầy yếu nhỏ con như thế, còn dám đ.á.n.h nhau với con vật khác.”
Tuyền Lê
Chu Kiều Kiều vào nhà, lấy iodophor ra, chỉ Nam Nhi bôi lên cho nó như thế nào.
“Các con ở nhà chăm sóc nó đi.”
Miên Miên, “Được, nương, chúng con bôi t.h.u.ố.c cho Miêu Miêu xong liền đến giúp nương."
Nàng từng nghe tổ mẫu nói, khai hoang rất vất vả, tay sẽ bị mài chai hết.
Nàng muốn giúp nương.
“Được.”
Chu Kiều Kiều lúc đi ra phía sau, quay lại nhìn khoảng đất phía trước.
Rau củ vừa gieo trồng xuống không lâu, chưa đến lúc nảy mầm.
Nàng cười cười, lúc này mới xoay người đi ra đằng sau.
Cỏ dại mọc trên đất hoang đã được hai đứa bé nhổ sạch sẽ, chỉ là còn lại một ít, những cái này cũng không sao, Chu Kiều Kiều trực tiếp xới đất.
Có lẽ là vì nguyên chủ đã quen làm việc đồng áng, nên khi cô Chu Kiều Kiều ở hiện đại chưa bao giờ làm những việc này, khi bắt tay vào làm không có chút nào cảm thấy mệt mỏi.
Mới đến buổi trưa, hai khoảng đất đã được xới đất xong.
“Nương, hai khoảng đất này chúng ta có thể trồng những gì được?”
Miên Miên tò mò nhìn Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều nghĩ nghĩ, “Hiện tại là tháng chín, các loại đồ ăn có thể trồng rất nhiều, tỉ như: Rau cải xôi, cà rốt, củ cải trắng, đậu giác, cây đậu cô-ve, dưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802383/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.