Đôi mắt híp lại, nín thở chuẩn bị.
Không lâu sau, đột nhiên chỗ bụi cỏ sâu kịch liệt lay động, Chu Kiều Kiều trong tay hướng phi tiêu tới vị trí cây cỏ sâu đó, trực tiếp b.ắ.n tới.
Nàng nghe thấy âm thanh của mũi tên b.ắ.n thủng da thịt.
Lại nhìn thấy mũi tên ẩn ẩn di chuyển về phía trước một chút, nhưng rất nhanh đã dừng lại.
Chu Kiều Kiều trong lòng kích động, nhưng vẫn chưa vội vàng hành động, mà là đợi khoảng một thời gian uống cạn một chén trà, xác định mũi tên không còn di động, nàng mới đi qua.
“Ha ha ha, thế mà là rắn hoa… Không ngờ vừa đến đã thu hoạch lớn rồi, con rắn hoa này, ít nhất cũng phải mười mấy cân đi. Bất quá… thứ này mình làm sao mang về được.”
Chỉ có thể trực tiếp thu vào không gian bán, Bán được 498 văn tiền.
“Quá tốt rồi, cuối cùng lại có chút tiền tiêu vặt.”
Nàng thu thập xong mũi tên, một lần nữa xoa thuốc, tiếp tục đi săn.
Tuyền Lê
Nửa canh giờ sau, nàng săn được một con mèo rừng, một con gà rừng.
Nàng còn vì muốn săn thêm chuột đồng, nên đi đến phía rừng trúc bên kia, kết quả săn được hai con chuột đồng, thu hoạch đủ để về nhà.
Lúc về đến nhà, đã là giờ chính Thìn.
Miên Miên nấu xong bốn củ khoai lang.
“Nương, người đi săn về sớm như vậy sao.?”
Miên Miên cao hứng chạy tới, giúp Chu Kiều Kiều tiếp lấy cái giỏ.
Phát hiện bên trong có bốn con động vật nhỏ, nhất thời cao hứng không thôi.
Nương nàng… thật sự là quá lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802382/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.