Chế tạo xà phòng thơm? Không biết!
Mình biết làm gì? Diễn kịch? Chỗ này không cần con hát.
A! Đúng rồi, nàng biết săn bắn.
Ở thế giới cũ, để diễn tốt vai nữ hiệp, nàng đã cố ý học phóng ám khí, mua ba bộ phi tiêu rất tinh xảo, chúng đang ở trong Không Gian của nàng.
Nàng có thể lên núi săn bắn.
Săn được động vật nhỏ có thể mang đi bán, da lông cũng có thể chế tác áo choàng đồ trang sức để bán.
Tuyền Lê
Như vậy chẳng phải rất tốt sao? Thế là, nàng lập tức có ý tưởng.
Thấy thời gian còn sớm, nàng nói, “Miên Miên, buổi trưa con cùng muội muội luộc khoai lang ăn, nương đi vào núi một chuyến.”
Nghe nương muốn đi vào núi, Miên Miên lập tức lo lắng bối rối, “Nương, Đi vào trong núi rất nguy hiểm, người đi vào đó làm gì?”
Chu Kiều Kiều, “Nương không đi vào sâu, chỉ đi dạo quanh Thâm Sơn thôi, xem có thể săn được gì không.”
Nàng tiện tay cầm lấy chiếc liềm.
“Nương…… Không được, Thâm Sơn quá nguy hiểm.”
“Không có sao đâu, các con tin nương, nương sẽ tự bảo vệ mình tốt. Miên Miên có trách nhiệm trông nom muội muội, hai đứa chỉ chơi trong sân, không được ra ngoài, có được không?”
Hôm qua mưa lớn như vậy, bên ngoài chắc chắn không dễ đi.
Nếu bọn nhỏ ra ngoài ngã trẹo chân, va chạm gì đó, thì sẽ không tốt.
Miên Miên thấy không thể thay đổi ý định của Chu Kiều Kiều.
Chỉ có thể gật đầu, “Được, chiều nay con cùng muội muội nhổ cỏ chỗ hai đám đất hoang phía sau nhà, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802375/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.