Anh Joonmyeon hẳn là một người rất có tiền à nha.
—— Ngồi ở băng ghế sau trên xe của Kim Joonmyeon, Park Chanyeol âm thầm xoắn hai tay suy nghĩ miên man.
Tuổi tác cũng tương đương với mình mà đã có một chiếc xe, thật là lợi hại T T. Chiếc xe mà lần trước Đô Đô chở Tiểu Bạch Cửu đi bệnh viện cũng là xe của anh Joonmyeon ~~ Mình chỉ nhỏ tuổi hơn anh Joonmyeon một chút, sao vẫn chưa tìm được công việc đàng hoàng…
Oh Sehun ngồi ở bên cạnh thật khó có khi yên tĩnh được như hôm nay, không biết từ đâu mà móc ra một cái cái gương nhỏ, vô cùng chuyên chú mà soi mặt mình trong đó, vẻ mặt hơi lo lắng trông rất buồn cười.
“Baba, baba… Bạch cửu biến thành người quái dị rồi… Ba xem, ba xem đi~~”
Trịnh trọng thở dài một hơi, Oh Sehun đưa đầu tới trước mặt Park Chanyeol cho cậu xem khuôn mặt khổ não của nó. Quả nhiên, hai mắt của thằng bé đã sưng phù lên, cảm giác như dồn lại thành một đường thẳng, vậy còn thấy được sao? —— Nghĩ thế, Park Chanyeol rất không khách khí mà bật cười.
“Baba đừng có cười nhạo Bạch Cửu!! Baba người xấu!”
“Được rồi! Được rồi! Thật ra không có biến thành người quái dị đâu… Vẫn rất đáng yêu ~~ Anh Joonmyeon, anh nói xem~~”
Kim Joonmyeon liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu, thấy Oh Sehun vểnh môi lên cao, trong lòng cũng nổi lên ý nghĩ muốn trêu chọc thằng bé này một chút, liền cố ý dùng giọng điệu rất lo lắng mà nói: “Có khi nào sau này dài thành như vậy luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chung-ta/81272/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.