"Làm sao ta biết đoạn tấu này? Không phải ngươi đã sớm có câu trả lời rồi sao, Tiểu Tuyết...?"Vô Thần cười nói, giọng điệu như đang chế giễu nữ nhân được hắn gọi là Tiểu Tuyết đó. Nữ nhân kia nghe hai chữ đó cơ thể rõ ràng run lên rất kịch liệt, nàng cắn răng, gào lên:
"Là ngươi! Tên khốn!" Vô Thần bị nàng gọi là tên khốn nhưng vẫn rất bình tĩnh, tiếp tục nói, giọng điệu vẫn một mực chế giễu:
"Ta là hắn, nhưng hắn không phải ta, đừng nhầm lẫn." Vô Thần nói ra một câu vô cùng tối nghĩa nhưng Tiểu Tuyết đã không còn quan tâm đến việc đó nữa, trong tay nàng xuất hiện Đoạn Thiên Kiếm, vô cùng tức giận bổ xuống đầu Vô Thần. Tốc độ, sức tấn công và cả góc độ khiến ai nấy đều cảm thấy có chút kinh ngạc và có chút dựng tóc gáy. Ở cái góc nàng chém xuống thì chỉ có thể tránh qua hai bên, tuyệt đối không thể ngạnh kháng bằng không cái kết chỉ là bị bổ đôi mà thôi. Vô Thần cũng không dám ngạnh kháng đòn này mà ngay lập tức né sang một bên, thanh kiếm này có chứa Thời Không Kim, chính là thứ có thể chém đứt được cả Không Gian và Thời Gian, mà hai thứ đó tuyệt đối không phải thứ hắn có thể chống lại dù có là ở thời kì đỉnh cao nhất.
Lưỡi kiếm đi theo một quỹ đạo vô cùng đẹp mắt, tiếng xé gió vang lên bên tai mỗi người, thậm chí nếu có người tinh mắt cũng có thể nhìn thấy vài người bị kình phong cắt mất vài sợi tóc. Vô Thần sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767618/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.