Dạo bước trên con đường nhộn nhịp, Vô Thần và thiếu nữ kia nắm tay nhau dạo chơi, không thể không nói họ cũng khá là đẹp đôi. Thiếu nữ này tên là Trịnh An Vy, vốn là thiếu chủ của Trịnh gia đang cùng anh mình chạy trốn khỏi đám sơn tặc nhưng không ngờ lại đụng trúng đám người Quách gia. Đám Quách gia vốn là đám chuyên buôn bán mấy vị cô nương xinh đẹp cho mấy cái kĩ viện để họ làm kĩ nữ, do nhìn trúng nhan sắc của nàng nên chúng mới quyết bắt nàng cho bằng được, anh nàng cũng đã hi sinh ở lại để chặn hậu nhưng kết quả vẫn chỉ như vậy, nàng không thể chạy trốn khỏi một Chiến Linh cảnh.
Vô Thần nghe vậy, khuôn mặt liền làm ra vẻ đồng cảm, hắn nói:
"Sau đấy thì thế nào?" Trịnh An Vy nghe vậy, hốc mắt liền có chút đỏ lên, nàng nói:
"Còn có thể thế nào? Ta bị bọn chúng đánh đập, bỏ đói tất cả là vì để ta phải vào khuôn khổ, thấy vết này chứ?" Nàng nói rồi chỉ vào một vết bỏng trên đùi mình. Vô Thần nhìn theo vết tay nàng chỉ, thấy dấu vết đó, hắn cảm thấy như mình đã để cho đám người kia chết quá dễ dàng rồi. Đối với một nữ nhân, đôi chân dài là thứ khiến họ trở nên thu hút với các nam tu sĩ, nhưng hiện tại nó lại bị đám khốn kiếp kia dày vò cho không ra hình dáng. Trên cái đùi trắng đó ngoài vết bỏng do bị một vật nóng thích vào, thì còn rất nhiều vết roi đỏ chót hằn lên da thịt khiến người ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767612/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.