Thấy Lâm Vũ Thần đi lên, Vũ Xích Ngọc trong lòng đã có chút cảm thấy không ổn. Vốn trong kí ức của nàng thì tên thiếu niên này chỉ là một tên phế vật thậm chí còn kém cả một tên canh cửa. Nhưng hiện tại, chỉ chưa tới hai năm qua đi hắn đã thay da đổi thịt, trở thành một con người vô cùng tự tin cũng như tu vi đã tăng lên không ít hoặc ít nhất là nàng nghĩ như vậy. Nhưng còn một thứ khác khiến nàng chú ý hơn, đó là Lâm Vũ Thần có thể kết giao với một cường gia như thiếu niên kia. Nghĩ đến đây, tuy có chút lo sợ nhưng nàng vẫn cắn răng nói:
"Ta muốn hủy bỏ hôn ước giữa ta và Lâm Vũ Thần!" Tiếng nói của nàng không nhỏ vậy nên tất cả mọi người ở đại sảnh đều nghe thấy. Họ dùng một cặp mắt vô cùng nghi hoặc nhìn nàng, muốn nàng cho biết lí do. Sau đó tất cả không hẹn mà cùng nhìn về phía Lâm Vũ Thần muốn xem hắn biểu hiện thế nào, nhưng tất cả những gì mọi người có thể thấy đó chỉ là một sự bình thản đến lạ kì của Lâm Vũ Thần.
"Xin hỏi, đây là ý của Vũ gia hay là...?" Đại trưởng lão ngay lập tức đi lên, hai tay chắp lại vô cùng cung kính nói. Vũ gia là một trong bát đại gia tộc, họ là những tồn tại Lâm gia không thể nào sánh tới được vậy nên cung kính là điều hiển nhiên. Vũ Xích Linh nghe vậy như bị đạp đuôi mèo, cả người không tự chủ được mà cứng lên nhưng cũng rất nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-van-linh-chi-he-thong/1767588/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.