Lạc Thần thấy dáng vẻ ủy khuất của Tô Mị, muốn đưa tay lau hết nước mắt trên mặt nàng...
Tô Mị xoay mặt sang nơi khác, không cho hắn chạm vào...
“Ngoan! Nhìn nàng có khác gì con mèo mít ướt không?” Hắn cười trêu nói...
“Không liên quan đến ngươi! Ta lại tát ngươi một cái, chúng ta đường ai nấy đi!” Tô Mị lại giở bài củ, muốn vươn tay tát hắn...
Chỉ là lần này Lạc Thần nắm lấy cổ tay nàng, nhìn vào đôi mắt ngập nước kia thủ thỉ:
“Nếu một cái tát có thể đánh đổi nụ hôn vô giá của nàng, ta tình nguyện bị nàng tát cả đời!”
Tô Mị thân thể rung nhẹ, cười lạnh nói: “Ngươi là dùng cái miệng dẻo này lừa gạt Tam muội và các nàng sao?”
Lạc Thần chân thành nói: “Ta nói thật hay nói dối tự nàng cảm nhận được không phải sao?”
Tô Mị hừ nhẹ: “Tiểu nữ làm sao đủ thủ đoạn nhận ra lời nói của kẻ phong lưu!”
Lạc Thần bất đắc dĩ, nữ nhân đúng là cái quái gì cũng nói được, đành phất cờ trắng đầu hàng: “Xem như ta thua nàng, phải làm sao mới chịu bỏ qua cho ta đây?”
“Thả ta rời đi!” Tô Mị giận dỗi dứt khoác nói...
“Không thể!” Lạc Thần lập tức cự tuyệt...
“Ngươi còn định bắt cóc ta hay sao?” Tô Mị nghiến răng nghiến lợi...
“Nàng nữ nhân một thân một mình, hành tẩu trong bí cảnh này quá mức nguy. hiểm, ta không yên lòng...” Lạc Thần nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng lẩm bẩm, hẳn quả thật lo lắng, huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-thien-ha/3714317/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.