Nếu hiện tại Hạ Tranh mà nhìn vào gương, lại am hiểu ngôn ngữ mạng đang được lưu hành, nhất định sẽ đem biểu tình trên mặt mình lúc này, miêu tả thành “Vẻ mặt mộng bức (vừa mê man vừa buồn bực)”.
Đã nói đối tượng scandal kia mà? Ghét bỏ như vậy là chuyện gì xảy ra? Lẽ nào cái gọi là scandal chỉ là lời đồn nhảm? Hay là từ ghét bỏ sau lại biến thành ái mộ? Hoặc là yêu nhau lắm cắn nhau đau (tương ái tương sát)?
Hiển nhiên, Hạ Tiểu Tranh bị truyền thông hiện đại đầu độc, tư tưởng cũng có chút lệch lạc mất rồi.
Ninh Quân đem biểu tình thất thần đờ đẫn của Hạ Tranh hiểu thành thái độ nghi ngờ nhưng không muốn tin vào chuyện xấu của Hiên Cảnh, không khỏi thở dài, sau đó quay sang Hạ Ngọc lắc đầu.
Hạ Ngọc nhất thời lòng như tro tàn, hỗn độn trong gió.
Lẽ nào Tiểu Tranh đã bị cướp đi rồi? Chuyện khi nào? Vì sao anh không biết?
Không đúng không đúng không đúng, chẳng lẽ là trong một tháng đơn độc ở chung trên Nạp Cát Nạp Lỗ Tinh kia?
Nhất định là vậy! Tên khốn Hiên Cảnh kia! Nhất định trong một tháng nọ đã làm gì đó!
Nhìn Hạ Ngọc hoàn toàn không có một chút sức chiến đấu nào, Ninh Quân lại thở dài.
Ca ca không đáng tin cậy như vậy, thực sự có thể bảo vệ tốt Tiểu Tranh sao? Tiểu Tranh đơn thuần đến thế, nhất định sẽ bị đại hôi lang tha đi, tâm cũng bồi theo luôn (?).
Bất quá nghĩ đến tâm lí yêu đương của hài tử thời nay, nói không chừng nhiều lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-chu-my-thuc-o-tinh-te/534299/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.