🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thời điểm Hạ Tranh còn đang đau đầu với những vấn đề triết học như tính toán cho tương lai, hay suy ngẫm thái độ sống về sau, thì độ nóng của cậu trên mạng lại đang liên tục tăng cao.
Sau khi Hạ Tranh giành được Quán quân, danh vọng theo đó tăng lên, vô luận là giám khảo vòng loại hay vòng thi chung kết đều đánh giá món ăn của Hạ Tranh vô cùng cao, đồng thời còn tiến hành bình luận chi tiết từng món.
Sau đó Face Bo của họn họ ngập tràn bình luận.
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, ngon không chịu nổi a.”
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, tôi thừa nhận, quả thực là ngon không tưởng a.”
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, câu hình dung này, thật là khoa trương, nhưng vì sao bản thân tôi cũng muốn chảy nước miếng.”
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, chỗ này của tôi đang là đêm khuya…”
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, đêm khuya + 1…”
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng tôi tới để bảo trì đội ngũ.”
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, bảo trì đội ngũ + 1”

Theo sau các giám khảo, một số mỹ thực đại sư cũng ở trên trang cá nhân của mình công khai bày tỏ tán thưởng đối với Hạ Tranh, trong đó Face Bo của Chris đại sư được người ta quan tâm nhiều nhất.
Tháp kẹo ngàn tầng của Hạ Tranh trong vòng thi hữu nghị, đã cho khán giả một ấn tượng khắc sâu.
Theo lời giám khảo, trong đó có một loại hương vị tựa như kẹo hoa hòe.
Chris phát tin xác nhận chuyện này.
“Ta và Hạ Tiểu Tranh gặp gỡ ở Nạp Cát Nạp Lỗ Tinh, chúng ta trải qua một tháng ngắn ngủi, trao đổi rất nhiều về kinh nghiệm trù nghệ. Ta rất mong chờ ngày mà Hạ Tranh có thể phát huy ổn định kỹ thuật chế biến kẹo hoa hòe.”
Đám fan hâm mộ biểu thị thần tượng của mình so với tưởng tưởng còn ngưu bức hơn, bèn nhao nhao chấn kinh.
“Hạ Tranh đại đại (Nguyên tác: 大大) nhà ta đã có thể cùng mỹ thực đại sư vui vẻ trao đổi rồi sao? Gào khóc-ing vậy sau này chẳng phải là không thể hô đại đại nữa vì đã quá vĩ đại rồi sao.”
“Thế nên kêu là gì bây giờ?”
“Đại đại đại!”
“Lầu trên đại lượn!”
“Kẹo cao su đại đại!”
“Sữa rửa mặt đại đại!”
“… o_O Lầu trên có vật ấy?”
“Kêu đại thẩm a!!”
“-_- lầu trên…”
“o(╯□╰)o lầu trên trên…”
“~~o(&gt_&lt)o~~ tay run, ý tôi là, kêu bằng đại thần!”
“Này thì còn được. Bất quá đại đại hiện nay còn chưa phải là đại thần a. Chris đại sư gọi cậu ấy là Tiểu Tranh, chúng ta cũng nên gọi cậu ấy là Hạ tiểu thần!!”
“Tiểu thần…”
“Lầu trên đại lượn!”

Được rồi, tuy là rất náo nhiệt, thế nhưng dường như tất cả mọi người đều vô tình hữu ý bỏ quên một yếu tố nóng bỏng vô cùng trọng yếu.
Vị hôn phu vừa được khai quật đâu mất rồi?
Không có, ai cũng không thấy.
Cũng khó trách, dù sao hiện tại Hạ Tranh còn phải mấy tháng nữa mới thành niên, tuy đã có chút khí khái nam tử hán, nhưng nói cho cùng, vẫn được người coi như tiểu hài tử mà đối đãi. Tuy người ái mộ vô vàn, nhưng đều là fan mẹ ruột fan cha ruột fan ca ca, fan tỷ tỷ, fan nam nữ bằng hữu cũng không nhiều.
Cho nên tin nóng lần này tạm thời lạnh xuống, chờ lần khác Hạ Tranh lộ diện.
*****
Thời điểm Hạ Tranh xuống khỏi tinh hạm, trên phi trường đã có rất nhiều truyền thông và người hâm mộ đứng đợi.
Hạ Tranh là dân bản địa Hoa Đô Tinh, cậu ở tinh vực Liên minh đoạt được giải thưởng cao như vậy, thân hương phụ lão sao có thể không tới chúc mừng một câu?
Đây chính là Quán quân chung cuộc của cả Liên minh nha!
Lực lượng bảo vệ phi trường Hoa Đô Tinh rất mạnh, lần này tuy đã nhượng bộ, để mọi người tới tiếp đón tinh hạm, nhưng trật tự thì vẫn phải tuân theo an bài.
Đã từng có một nhóm ngôi sao từ Cao Ly Tinh tới Hoa Đô Tinh trình diễn, kết quả công ty nghệ thuật vì bọn họ tạo thế, kích động một dám fan não tàn trùng kích đội ngũ bảo an ở phi trường, để tạo nên thanh thế vô cùng nổi tiếng cho đám minh tinh.
Kết quả cảnh sát phòng chống bạo lực xuất động, đem đám fan gây chuyện này bắt lại, vị thành niên thì mời giám hộ tới chuộc người, trưởng thành cũng mời thân nhân tới chuộc người, tất cả những cá nhân tham gia vụ việc đều bị ghi tên vào sổ đen, phát hình trên bản tin Liên minh, cũng công khai tuyên bố trên trang chủ của phi trường, cấm những người có tên trong danh sách đen tiến nhập sân bay Hoa Đô trong vòng một năm.
Mặt khác sau khi nắm được chứng cớ công ty nghệ thuật cố tình kích động người hâm mộ, chính phủ Hoa Đô Tinh cũng viết giấy phạt một khoản tiền khổng lồ, đồng thời còn cấp giấy phạt cho bên đoàn thể mời nhóm minh tinh này tới biểu diễn – đây cũng là vì cách tổ chức của mấy người không hiệu quả.
Chính phủ Hoa Đô Tinh còn trưng cầu ý kiến người dân, đối với những kẻ vi phạm trật tự xã hội này, để tránh loại hành vi bôi đen Hoa Đô Tinh, có nên hạn chế người ngoài nhập cảnh hay không.
Tuy fan hâm mộ rất não tàn, nhưng cũng không chiếm đa số, rất nhanh thì số phiếu bầu cho “Hạn chế nhập cảnh” đã vượt quá 50%.
Chính phủ Hoa Đô Tinh vô cùng cao hứng ban hành chế lệnh – đương nhiên, lần này các người tới rồi thì cứ trình diễn đi, diễn xong lăn ngay, cho mấy người chế lệnh kéo dài mười năm, mười năm này hảo hảo thanh tỉnh lại a!
Hoa Đô Tinh là thủ đô Đông minh lại hạn chế các người tiến nhập, các người làm khách qua đường có vui không nè? (?)
Đám fan hâm mộ khóc đến thiên hôn địa ám, nhóm minh tinh thì tập thể lệ rơi đầy mặt.
Nhưng cũng phải chịu.
Sau khi vụ gièm pha này được công bố toàn bộ tinh vực, đoàn thể ngôi sao kia vì hành vi của công ty kinh doanh não tàn và fan hâm mộ não tàn mà bị phạt tiền, hơn nữa rất nhiều tinh cầu cũng không muốn người như vậy tiến nhập, có mời diễn cũng không mời bọn họ, rất nhanh, danh tiếng của bọn họ liền rớt xuống ngàn trượng, sau đó chỉ có thể dựa vào một đám não tàn đến chết cũng không thay đổi để duy trì cảm giác tồn tại.
Lần này đã có tiền lệ, nên nhóm người ái mộ rất ngoan ngoãn. Cho dù là não tàn, cũng biết phải tuân theo quy củ, đảm bảo trật tự.
Còn fan thực sự não tàn hoặc anti giả dạng não tàn, chưa kịp nháo loạn, đã bị những người hâm mộ khác trấn áp rồi.
Dám bêu xấu đại đại nhà chúng tôi, đánh chết mấy người.
Từ đó về sau chất lượng người hâm mộ ở Hoa Đô Tinh đạt tới trình độ tối cao toàn Đông minh.
Dưới điều kiện tiên quyết này, tuy có rất nhiều người tới nghênh tiếp Hạ Tranh, nhưng trật tự lại phi thường tốt, khiến cho Hạ Tranh có một loại ảo giác mình đang được nhân viên chính phủ tổ chức chào đón.
Kiếp trước và kiếp này, Hạ Tranh đều là lần đầu tiên gặp được loại chuyện này.
Mặc dù sinh tiền cậu cũng giành được Quán quân, nhưng người nhà hẳn đã lường trước tình huống này, sợ dọa tới cậu, cho nên cậu được trực tiếp đưa đi nghỉ phép ở một tinh cầu nhỏ (khi đó cậu cũng không thi vào quân giáo Hoa Đô, không cần về trước để tham gia khảo hạch thực tiễn).
Mà trước khi cậu trọng sinh cũng không cao điệu như hiện tại, tuy thu được vị trí Quán quân, nhưng khi ấy cũng không sở hữu thực lực ngũ tinh. Hơn nữa bình thường bất hiển sơn bất lộ thủy, không ở căn cứ quân sự đánh ra danh tiếng, tự nhiên cũng không có nhân khí khoa trương như vậy.
So với hiện tại mạc danh kì diệu được thần tượng hóa, Hạ Tranh trước khi trọng sinh quả thực là một “Nhân viên kỹ thuật” khiêm tốn.
Đại sư của tất cả các ngành nghề, đi tới địa phương nào, mà không được quần chúng nơi đó chủ động nghênh tiếp.
Cho nên Hạ Tranh bị giật mình.
Đám người ái mộ bắt gặp dáng vẻ bị dọa sợ của cậu.
Bọn họ cảm thấy mình bị manh đến tột cùng.
Bộ dáng hai mắt trợn tròn miệng nhỏ khẽ nhếch thần tình khẩn trương không biết nên làm cái gì này, chu choa, manh chết lão nương rồi! Mau nhào vào trong lòng tôi đi!
Vì vậy “Hạ Tiểu Tranh cậu thực lợi hại” lập tức biến thành “Hạ Tiểu Tranh cậu thực đáng yêu”, fan hâm mộ thét chói tai làm cho Hạ Tranh nhịn không được hết nhìn đông lại nhìn tây, sau đó yên lặng trốn tới phía sau ba mẹ.
Hạ Viên cùng Phượng Xu ngẩng đầu ưỡn ngực che trước mặt con trai, hướng về phía người ái mộ xung quanh mà mỉm cười.
Lúc này quản lí sân bay phi thường đúng lúc đưa tới một chiếc loa lớn.
Hạ Viên là trụ cột trong nhà, là đại gia trưởng, muốn hưởng lạc sau cùng, trước hết phải chịu khổ, trọng trách giao lưu cùng những người hâm mộ này liền giao cho hắn.
Cựu phát ngôn viên của bản tin Liên minh dùng thanh âm hùng hậu nói: “Cảm ơn sự mến mộ của mọi người đối với Tiểu Tranh. Nhưng chắc mọi người cũng thấy, Tiểu Tranh da mặt mỏng, hiện tại nếu có kẽ đất, khẳng định sẽ hận không thể trốn ngay xuống dưới. Chúng ta đừng nên hù dọa nó, để cho nó an an bình bình về nhà nhé.”
Lời nói hóm hỉnh không tương xứng với vẻ ngoài nghiêm túc của Hạ Viên vừa vang lên, nhóm fan hâm mộ đã cười vang.
“Hạ Tiểu Tranh đừng sợ, chúng tôi sẽ tách ra một con đường, để cậu có thể bình an về tới nhà!”
Hạ Tranh yên lặng cọ tới bên người Hạ Viên, dè dặt nói vào loa: “Cảm tạ…”
Sau đó bộ dáng đáng thương lại đáng yêu vô cùng nhìn về phía các fan cha ruột mẹ ruột ca ruột tỷ ruột.
Ôi, Hạ Tiểu Tranh của chúng ta sao lại đáng yêu đến vậy kia chứ?
Hạ Tranh lần đầu tiên có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt.
Sao lại trở nên đáng sợ thế này? Tựa như đang đối mặt với một đám quái thú mắt lóe lục quang.
Thời điểm Hiên Cảnh tới phi trường đón người, liền bắt gặp dáng vẻ sợ hãi không thôi của Hạ Tranh. Hắn giúp ba mẹ Hạ đặt hành lí vào sau xe, chở mấy người trở về Hạ gia.
“Cha mẹ đã bày xong tiệc lớn đón chờ. Mặc dù không bằng Tiểu Tranh, nhưng tay nghề cũng không tệ lắm.” Hiên Cảnh nói, “Hạ Khâm và Hạ Ngọc chẳng biết bị chuyện gì đả kích, gần đây vẫn không có tâm trạng, Tiểu Tranh em trở về nhớ khuyên giải bọn họ một chút.”
Hạ Viên và Phượng Xu nhịn không được quăng cho Hiên Cảnh một cái liếc mắt.
Đả kích cái gì? Còn không phải là vì hôn ước giữa hắn và Hạ Tranh.
Hạ Tranh lúc này vẫn còn hơi hoảng hốt bất định: “Những người kia là xảy ra chuyện gì? Em cảm thấy… có chút đáng sợ.”
“Đều là những người yêu thích em a.” Hiên Cảnh cố lờ đi một tia ghen tị xẹt qua trong lòng, “Đây chẳng phải là chuyện tốt sao? Về sau ai khi dễ em, những fan hâm mộ này sẽ xé xác bọn họ.”
Hạ Tranh không còn lời nào để nói: “Vì sao một trù sư như em lại có fan hâm mộ?”
“Bởi vì dáng dấp em khả ái.”
Hạ Trang càng cạn lời: “Làm ơn đừng dùng loại tính từ khả ái dành cho trẻ con này với em, em đã trưởng thành rồi.”
“Còn kém mấy tháng.”
“Khụ khụ.” Phượng Xu ho khan vài tiếng, cắt đứt đối thoại của hai người. Dù đã nói sẽ không ngăn cản Hiên Cảnh theo đuổi, nhưng nhìn hai người trêu đùa, sao có thể cam lòng. Bọn chúng rốt cục từ lúc nào bắt đầu trở nên thân thuộc như vậy? (Hạ Ngọc lặng lẽ rùng mình một cái).
“Hảo hảo tổ chức đám fan hâm mộ này, nói không chừng sẽ có tác dụng lớn.” Đã từng làm phát ngôn viên, Hạ Viên hiểu rất rõ sức mạnh của dư luận.
Hạ Tranh như có điều suy nghĩ. Cậu trầm mặc một lát, rồi nói: “Đã biết, ba, con sẽ điều chỉnh tâm tính.”
Tuy cậu không phải, nhưng kiếp trước trong sư môn cũng có rất nhiều nhân vật “vạn người mê”, càng có lắm kẻ lợi dụng sự nổi tiếng của mình để kéo tới nhiều thành viên nòng cốt, tích lũy lực lượng cường đại.
Cậu đối với địa vị bản thân vẫn không cam lòng. Vẫn luôn một mực yên lặng học tập, chờ đợi chính mình cũng có một ngày như vậy.
Hiện tại chẳng phải là thời điểm lấy ra dùng sao?
Hiện tại cậu cũng sẽ là nhân vật đứng trên đỉnh phong, cùng kiếp trước đã hoàn toàn bất đồng.
meamthuc-banh-wagashi-7
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.