Tôi sửa chữa cho Trần Vĩnh Khang trở về điểm xuất phát thực sự khôngphải muốn làm chuyện tốt, một người xấu mà đi làm chuyện tốt không phảikhiến người ta ôm bụng cười lăn lộn sao. Nhưng cái gọi là đối với Giáplà thuốc quý, đối với Ất lại là thạch tín, đối với Trần Vĩnh Khang làác, đối với mọi người lại có thể là thiện. Bởi vậy tôi mới ngăn cảnphiền phức đến mọi người.
Có một hôm Chủ nhật, tôi tìm bạn bè đi chơi, lúc đi ngang qua khu đèn lồng, trùng hợp nhìn thấy Trần Vĩnh Khang bắt nạt chị gái hắn. Tôiđương nhiên không nói hai lời, đi lên trước tát hắn một cái rồi đẩy chịgái hắn ra chỗ khác, sau đó đá vào mông hắn một phát. Trần Vĩnh Khanglúc này đúng là quỷ khóc sói gào.
Sai lầm thật lớn, tôi quên mất đây là cửa nhà hắn, rất nhanh tiếngkhóc kia truyền đến tai lão gà mái. Trần Vĩnh Khang thì dễ đối phó,nhưng lão gà mái nhà hắn kia ở trước mặt tôi cũng không hẳn ứng phóđược.
Cái gọi là “Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng đàn ông nhất địnhphải giữ mặt mũi”. Mặc dù vượt ngoài khả năng, nhưng tôi vẫn kiên địnhđối dầu với lão gà mái. Ngày đó tình cảnh thật hỗn loạn, chúng tôi bắtđầu từ chửi rủa, rồi đến ẩu đả, chấm dứt bằng lưỡng bại câu thương *.
* lưỡng bại câu thương là hiện tượng hai bên không đếm xỉa gì đến sự thiệt hại của bản thân, đánh nhau chết thôi.
Kết quả của sự kiện là tôi đã có thêm một đứa em gái, chỉ vì ẩu đảchửi rủa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-buoc-huy-diet-mot-dai-ca-xa-hoi-den/2306735/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.