Edit: Mạn Già La
*
Lúc này tôi mới nhận ra có một lỗ hổng lớn trong tư duy của mình —— bởi vì là điện thoại của chính tôi, mật khẩu của tôi, những thứ này không ai có thể kiểm soát được, vì vậy tất nhiên tôi cảm thấy đây là thứ mình viết, thậm chí bắt đầu nghi ngờ thời gian có vấn đề.
Nhưng mà cái tình huống này rất quen thuộc.
Đây không phải là tin nhắn mà tôi từng nhận được trong ký túc xá sao?!
Đều khó hiểu như nhau, đều không ai biết đến, đều xuất hiện trong điện thoại.
Mặc dù thông tin và hình thức khác nhau, nhưng bản chất lại quá giống nhau. Đều là những thông tin bí ẩn mà chỉ có một mình tôi nhìn thấy.
Tôi không nghĩ đây là thứ do chính tôi viết.
Đây có thể lại là “người” đó, lực lượng thần bí trong ký túc xá đó đang nhắc nhở tôi.
Tôi kiên nhẫn đếm từng giây, chờ hai phút, tin chắc 9 giờ 20 phút cũng không xảy ra chuyện thời gian và không gian trùng lặp “một tôi khác đi đến cầm điện thoại rồi viết dòng nhật ký này”, cũng không có chuyện quỷ dị “đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một lỗ hổng thời gian rồi hút tôi vào”.
9:20, đúng thời gian trong nhật ký, mọi thứ vẫn gió êm sóng lặng không có chuyện gì xảy ra.
Như vậy, tôi gần như có thể tin chắc —— thông tin này về cơ bản chính là tin nhắn đó.
Đều là đạo cụ được lực lượng thần bí kia dùng để truyền tin cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ban-cung-phong-cua-toi-deu-khong-phai-nguoi/2591345/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.