Ở nhà Âu Trạch Dương đang ngồi trước bàn ăn đợi cô về cùng ăn tối. Nhưng đợi mới không thấy cô về, điện thoại cũng không gọi được, nhìn khuôn mặt của hắn giờ đây đang rất lo lắng.
"Cậu chủ thức ăn nguội rồi cần hâm nóng không?" Quản gia Lâm thấy hắn ngồi đợi cô cũng hơn nửa tiếng rồi, thức ăn cũng đã nguội hết nên lên tiếng đề nghị.
"Sao Tử Du chưa về?"
"Tôi liên lạc với cô Bạch ngay."
"Vì sao không gọi phu nhân?"
"Tôi vẫn luôn gọi thế này, mà sau này cần đổi cách gọi không?"
"Thôi ông xuống trước đi." Âu Trạch Dương cho quản gia lui xuống còn hắn thì vẫn ngồi chờ cô trong vô vọng như
vay.
"Alo..."
Bạch Tử Du đang trong giấc ngủ ngon thì điện thoại reo lên, cô mơ màng nhấc lên nghe thì giọng của Âu Trạch Dương truyền đến.
"Cô ngủ rồi à, cô có biết tôi đợi cô ở nhà không?"
"Mấy giờ rồi anh còn chưa ngủ? Anh đâu phải trẻ con thiếu tôi thì không ngủ được." Bạch Tử Du khó chịu trả lời hắn.
"Tử Du cô ở đâu?"
"Nhà."
"Nhà họ Âu là nhà cô, cô đang ở đâu?"
"Âu Trạch Dương anh muốn làm gì?"
"Tử Du không có tôi cô không ngủ được đâu. Nghe lời đi cô về nhà đã có gì ngày mai chúng ta nói." Hắn nhỏ giọng lên tiếng năn nỉ cô, nhưng đáp lại hắn chỉ là những tiếng 'tút tút tút' kéo dài. Bạch Tử Du vậy mà lại dám cúp máy hắn, hắn tức giận liền nén thẳng điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-toi-muon-ly-hon/3605476/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.