Lúc này, ở bệnh viện. 
Trong phòng bệnh VIP, trên chiếc giường đơn điệu, người con gái vẻ mặt yên tĩnh, hơi thở ổn định nằm trên giường, bên cạnh cô là trợ lý Cố Thanh đang xử lý công việc. 
Đôi mắt của cô gái trên giường hơi động, một lúc sau, cô mở mắt ra, trong mắt là một mảnh mơ hồ. 
Lạc Yên chớp mi mắt, quan sát hoàn cảnh xung quanh. 
Đảo mắt qua gian phòng mình đang nằm, xung quanh mình là bốn bức tường màu sáng cùng một đống máy móc quen mắt. Cô nhìn xuống cơ thể mình, phát hiện bản thân đang truyền nước, phối hợp với mùi thuốc sát trùng nồng nặc khó chịu, Lạc Yên có thể chắc chắn rằng cô đang ở bệnh viện, hơn nữa còn là bệnh viện mà cô đang công tác. 
Ai đã đưa cô vào bệnh viện vậy? Chẳng lẽ là... Hình ảnh người đàn ông lãnh khốc kia hiện lên trong tâm trí cô. Nhưng suy nghĩ đó nhanh chóng bị chính cô gạt đi, người kia vốn dĩ đã có ác cảm với cô, dính dáng với cô đã là điều không thể, nói gì đến việc đưa cô đi bệnh viện? 
Khi Lạc Yên đang miên man suy nghĩ thì Cố Thanh cũng đã phát hiện ra cô tỉnh, cậu ta quay đầu lại, hỏi: 
“Cô tỉnh rồi sao?” 
Cô bị giọng nói của Cố Thanh kéo về thực tại, lại nói, người thư kí này hoàn toàn trái ngược với Âu Dực, tạo cho người khác loại cảm giác thân thiện và gần gũi. 
“Tôi mới tỉnh lại thôi, là anh đưa tôi vào bệnh viện sao?" 
"Không phải, là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-em-van-o-day/3066597/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.