Bên kia, sau khi nghe thấy tiếng hét của Lục Duy Khiêm, Âu Dực vẫn đang hưởng thù sự cọ xát nhẹ nhàng với dòng nước rốt cuộc cũng dời lực chú ý, anh nhìn về hướng âm thanh phát ra, phát hiện có một người phụ nữ đang vùng vẫy dưới nước. 
Trông rất quen... Chính là Lạc Mạn! 
Âu Dực hoảng hốt, sâu trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi, sợ rằng anh sẽ vĩnh viễn mất đi bé gái đã cứu anh vào 12 năm trước. Anh dùng tốc độ nhanh nhất có thể để lên bờ, sau đó dùng sức chạy đến chỗ Lạc Mạn, nhưng vì khoảng cách quá xa nên anh chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể cô ta dần dần chìm xuống, cánh tay đang quơ loạng choạng cũng dần mất đi sức lực, từ từ biến mất khỏi tầm mắt của anh. 
Cho đến khi Âu Dực đuổi đến con bờ phía trước, nơi Lạc Mạn chìm xuống, thì anh đã không thấy tung tích cô ta đâu. 
Không chút do dự, anh lập tức nhảy xuống dòng nước rồi lặn xuống sâu hơn để có thể dễ dàng tìm kiếm, qua một lúc, anh lại không may mắc kẹt vào một khe hở hẹp trong các tảng đá. 
Ẩn bên trong dòng nước là những tảng đá khổng lồ xếp san sát nhau, không cho anh một con đường lùi, Âu Dực phải mất rất nhiều sức mới có thể đẩy tảng đá đang kẹp người mình ra, thành công thoát thân. 
May mắn là anh thường xuyên tập gym nên cơ thể khoẻ khoắn, không đến mức ngất lịm đi sau một hồi bị kẹt, nhưng cơ thể anh, anh rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-em-van-o-day/3066538/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.