Edit: Cesia
Guốc gỗ đạp trên mặt sàn, tiếng vang thanh thúy, cực kỳ có tiết tấu.
Không nhanh không chậm, từng trận lọt vào tai, giống như đang thôi miên, khiến cho lòng người hỗn loạn.
Hành Chi Thiên ngồi ở ghế dựa, xoa xoa huyệt thái dương, bỏ tờ báo trên tay xuống, đứng dậy, hướng phía phòng sách đi tới.
“Yêu Chi, đem ném cái đôi guốc gỗ đáng ghét của ngươi cho ta, âm thanh nghe thật chói tai.”
Cửa bị Hành Chi Thiên đẩy ra,
Tiếng guốc gỗ bị cắt đứt,
Mặt bên kia, Yêu Chi đang quỳ một gối trên đất, vạt áo kimônô xanh thẵm của hắn bị cô bé kia giẫm trên mặt đất, Yêu Chi ôm cô bé, đôi bích mâu lóe lên thứ ánh sáng tà nịnh cùng yêu mị.
Rét lạnh một cái,
Yêu Chi bình thường yêu quý y bào của hắn như mạng, nếu bình thường làm thế nào lại cho phép cô bé giẫm lên như thế, chính là…. Bọn họ vì sao lại ôm chặt như vậy hả?
“Chi Nhược.” Hành Chi Thiên vẻ mặt rất không tốt, “Lại đây.”
Yêu Chi vươn ngón trỏ lên đặt trên môi, nhẹ nhàng ra dấu “Suỵt”.
Cô bé kia có vẻ như không hề nghe thấy, chỉ lặng im ngây người trong lòng của hắn.
Hành Chi Thiên nhíu mày, hơi nheo mắt liếc về phía Yêu Chi, nghi hoặc bước tới gần.
Cô bé kia chôn ở trong lòng của hắn, giống như không có phát hiện đến sự hiện diện của Hành Chi Thiên, ánh mắt đờ đẫn, không có tiêu cự.
Tình trạng này…. giống như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-nien-ky-su-bo/1915732/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.