“Anh này, anh ăn giấm rồi à?”
Tạ Trì không kiềm chế được, bật cười thành tiếng trong đầu Tạ Tinh Lan.
Tạ Tinh Lan vẫn còn đau đáu hai chữ “chồng ơi” mình vất vả lừa được, lập tức nghĩ cách cứu vãn: “Tiểu Trì à, chúng ta đổi con gà khác, em muốn bao nhiêu con cũng được.”
Tạ Trì chơi xấu: “Không cần, em muốn con gà này cơ, chỉ muốn con gà này thôi.”
Đạo trưởng Huyền Thành muốn máu gà, bây giờ gà đã chết rồi, qua một thời gian nữa máu sẽ đông lại, Lục Văn tranh thủ thời gian, muốn đi tới lấy mang con gà chết trở về, anh ta nghiêng đầu, phát hiện sắc mặt Tạ Trì đứng bên cạnh mình hết sức âm trầm, ánh mắt dữ dằn nham hiểm, ánh nhìn như muốn giết chết anh ta.
Rõ ràng một giây trước anh còn cười hết sức dịu dàng.
Lục Văn không ngờ lại có người trở mặt nhanh như vậy, cứ ngỡ là mình nhìn nhầm, không dám chắc bảo rằng: “Hình như tôi bắt gà cậu có vẻ không được…”
Tạ Tinh Lan cắt ngang lời anh ta, trong giọng nói lộ ra vụn băng lạnh lẽo: “Tôi vui lắm.”
Đến cả Lục Văn vốn không nhạy bén cũng nghe ra được giọng như nghiến răng nghiến lợi, anh ta không khỏi nhìn chòng chọc Tạ Trì, lại trông thấy Tạ Trì nở nụ cười ôn hòa: “Anh Lục, làm tốt lắm.”
Anh đã vô cùng vô cùng kiềm chế, cố gắng mím chặt môi, nhưng khóe môi vẫn không khỏi cong lên, dường như gặp phải chuyện gì hết sức thú vị, không tiện để người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/app-dien-vien-phim-kinh-di/1962714/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.