Ông lão cuối cùng cũng gật gật đầu, lão thở dài: “Ngươi cứ để đó đi.”
Chu Vượng Mộc hướng về phía ông lão ôm quyền: “Vậy thì bọn ta không quấy rầy hai người nữa.”
Cháu trai ông lão cũng không có tiễn khách, chỉ bồi bên cạnh ông lão. Chu Vượng Mộc vỗ vỗ cánh tay Mục Sở Bạch, hai người cùng nhau đi ra khỏi căn nhà.
Vừa bước khỏi căn nhà, Chu Vượng Mộc thở dài một hơi nhẹ nhõm, hắn đối với Mục Sở Bạch nói:
“Sẽ không có lần sau, ngươi cứ như thế mà xông vào, muốn hù chết chúng ta a.”
Mục Sở Bạch chắp tay, cười khổ nói: “Xin lỗi, thật sự không nhịn được, liền đi vào.”
“Ai.” Chu Vượng Mộc nhìn xung quanh thế nhưng lại không thấy Ôn Lương. Vừa mới yên tâm hắn lại lo lắng, kỳ quái nói:
“Đ***, A Lương đi đâu rồi?”
Mục Sở Bạch cùng hắn đi xung quanh nhà ông lão một vòng, cũng không thấy bóng dáng Ôn Lương, như thế thực kỳ quái, lúc này hắn sẽ đi chỗ nào chứ?
Chu Vượng Mộc quyết định ở tại chỗ ngồi đợi, vừa mới ngời đợi liền xảy ra chuyện không nên đế. Một đấu con hẻm truyền đến tiếng bước chân cùng âm thanh nói chuyện, Chu Vượng Mộc che chở Mục Sở Bạch đem y chắn ra phía sau, hắn nhìn kĩ về hướng đầu đường, không tốt rồi! Đó là bộ khoái tuần tra đêm!
Chu Vượng Mộc xoay người lôi kéo Mục Sở Bạch chạy, hôm nay rốt cuộc là cái ngày gì mà bộ khoái lại tới đây tuần tra đêm? Ngày thường bọn họ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-trai-tu-tai/3577496/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.