“Được rồi, một lát chúng ta chia ra hành động như kế hoạch đã nói.” Hàn Niệm hạ thấp giọng nói. Chỉ thấy bốn bóng dáng ẩn hiện trong bóng đêm, sau lưng một khách điếm nào đó.
“Kế hoạch?” Lam Tuân nghi ngờ hỏi.
“Ừ, cứ làm y như vậy.” Nàng thoải mái đáp.
“Kế hoạch gì, làm gì, nói lúc nào, sao ta không biết?” Lam Tuân tràn đầy nghi ngờ nhìn Hàn Niệm, nhìn sang bọn Tĩnh Khanh bên cạnh, hai người có biết không? Tiểu Tinh, Tĩnh Khanh đồng loạt lắc đầu.
Nàng nhìn bọn họ trao đổi qua lại, lười biếng nói: “Kế hoạch không phải là bắt người sao.”
“...”
“Được rồi, mau đi thôi.”
“Khoan đã…”
“Hả?” Hàn Niệm đang tính nhảy vào tường viện khách điếm đột nhiên lại bị Lam Tuân kéo lại.
“Các ngươi ăn mặc kiểu gì vậy?” Lam Tuân nhìn ba người trước mặt, một thân hắc y, khăn che kín mặt. Có khác gì bọn trộm cướp không cơ chứ!
“Hắc y.” Hàn Niệm nhìn lại bản thân, hắc y nha, đâu có gì kì lạ.
“Đúng vậy, ngươi kêu la cái gì.” Tiểu Tinh thờ ơ nói.
Tĩnh Khanh im lặng đứng một bên.
“Các ngươi định đi trộm cướp hay sao mà ăn mặc kiểu này? Cứ ăn mặc bình thường không được sao?” Lam Tuân nhìn ba người họ, lại nhìn sang mình một thân y phục thoải mái, lắc đầu.
“Đi bắt người, còn đòi quang minh chính đại khoe mặt?”
“Tiểu thư nói rồi không bịt kín lại bị phát hiện thì làm sao? Ngươi muốn bị phát hiện thì mình ngươi thôi, đừng kéo bọn ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-chot-bang-giang-ho/2340221/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.