Có những chuyện, không biết thì thôi, nhưng một khi đã biết rồi, thì dù muốn tránh cũng tránh không được, chỉ đổi lại là sự giày vò.
Liên tiếp hai ngày, Chu Túc ở lì trong khu viện xưa nơi cha mẹ từng sống, cố gắng tìm kiếm sự thật năm xưa.
Nhật ký của mẹ anh dày đặc những dòng chữ đầy căm hận nhắm vào Diệp Quân Á. Bà nguyền rủa bà ấy, chửi rủa bà ấy, thậm chí còn viết ra vô số cách để có thể đẩy bà ấy vào chỗ chết.
Dù hận thù ấy đã bị thời gian vùi lấp bao năm, nhưng chỉ cần lật lại từng trang, vẫn có thể cảm nhận rõ ràng thứ oán khí nghẹn ngào trong đó.
Chu Túc đọc xong, ngồi lặng rất lâu trên chiếc ghế gỗ vòng, không còn dũng khí để mở thêm bất kỳ trang nào nữa.
Anh không dám nghĩ đến chuyện cái chết của mẹ mình và Diệp Quân Á có thật sự liên quan với nhau hay không.
Nhưng nếu thật sự có liên quan thì sao? Thì anh và Diệp Thanh Nghiêu còn có thể là gì đây...
Chu Túc ép bản thân ngừng suy nghĩ, vội vàng sai A Ngân đi gọi lão Lưu đến.
Hai ngày nay, nhà họ Chu căng thẳng cực độ — Chu Lâm Ngự mất tích, Chu Túc dù đã phái người đi tìm khắp nơi nhưng vẫn không có manh mối. Trong nhà, người duy nhất còn có thể quyết định mọi việc là anh. Thế nhưng trong người anh vẫn chưa loại bỏ hết độc, thân thể cũng chưa hồi phục hẳn, khiến lão Lưu lo lắng, dẫn theo cả bác sĩ đến.
Chu Túc nhìn thấy cũng hơi cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-che-lang-man-can-du/4668563/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.