Thu đượm nồng qua đi, lá vàng cũng sắp tan sơ. Không biết mùa đông năm nay rồi sẽ thế nào?
Sẽ lạnh lẽo như người dưới cõi mộ không?
Còn nhớ trời đông năm đó, cả nhà ba người chúng ta ngồi bên bếp than hồng, nướng mấy củ khoai nóng, tuy bình dị mà ấm áp trong lòng.
Một mùa đông lại đến, anh nói đợi sau khi em sinh xong anh sẽ dẫn gia đình chúng ta ra biển.
Em từng nói em thích nhất là biển, vì biển trong lành và rộng lớn biết bao, nếu xây nhà trên bờ biển thì tuyệt biết bao.
Anh cười và nói sau này chúng ta sẽ đến biển, trên vùng trời không ai tìm thấy chúng ta, anh và em và cả con của chúng ta sẽ sống ở đấy trọn một đời.
Chúng ta sẽ bình yên sao?
Ừ, bình yên!
“Tại sao em lại thích biển nhiều đến thế? Có gì đặc biệt sao?”
Cô gái nghiêm túc gật đầu, mắt nhìn ra hướng trời xa xăm phản chiếu bờ đại dương xanh thẳm. Cô ấy đỏ mặt nói:
“Vì em thích đôi mắt của anh, đôi mắt anh xanh như màu biển cả… Em yêu biển, cũng yêu anh!”
Người phụ nữ nâng ly rượu lên khẽ nhấp một ngụm lớn, màu vàng sánh mịn của rượu càng làm sâu thêm cho đôi mắt vô hồn.
Bartender hơi mỉm cười, đặt trước mặt người phụ nữ một ly cocktail màu bạc hà, anh ta tỏ ý mời.
Nhưng người phụ nữ lắc đầu, cô ta lại gọi thêm một ly Tequila, bartender nhún vai nhưng vẫn làm theo. Một ly Tequila Gold
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tinh/2711488/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.