Trong khoảnh khắc khi Doãn Kỳ Thần xuất hiện, Diệp Tâm Giao dường như tìm được một chỗ dựa cho mình.
Không, chính xác mà nói chính cô rất biết ơn Doãn Kỳ Thần lúc này, bởi vì nếu không có anh cắt ngang cô cũng sẽ không biết phải làm sao để đối mặt với sự oán hận của người đàn ông này. Bởi vì cô vừa nhìn thấy sát khí trên người ông ta.
Diệp Tâm Giao cắn môi, cô siết chặt nắm tay, bờ vai đột nhiên ấm lên, một chiếc áo khoác choàng lên người cô như che đi cái lành lạnh của gió bắc đang hiện về. Doãn Kỳ Thần thản nhiên đi đến bên cạnh kéo lấy cả người cô vào lòng.
Người đàn ông kia nhìn thấy cảnh tượng này giống như đã ngầm hiểu ra điều gì đó, ông ta bật cười:
– Thật không ngờ, không những Trình gia muốn bảo vệ cô mà cả bộ trưởng Doãn đây cũng muốn bao che cho cô.
Câu nói này của ông ta khiến cô chợt sững người cũng biết cảm xúc của mình vừa rồi hoang đường biết bao. Nhưng Doãn Kỳ Thần dường như không cho cô có cơ hội đổi ý, anh kìm chặt cô trong lòng, biểu cảm vẫn không mặn không nhạt nói với người đàn ông trước mặt.
– Khang lão nhân, nếu không còn việc gì nữa tôi có thể đưa người phụ nữ của tôi đi được rồi chứ? – Giọng nói anh thản nhiên, nhất là khi nói câu “người phụ nữ của tôi”, trái tim Diệp Tâm Giao lại không tự chủ mà đập mạnh. Cô thầm mắng bản thân vô dụng nhưng nghĩ lại trong hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tinh/2711485/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.