Thẩm Đa Tình vừa kiệt quệ nội lực, chỉ thấy trong đầu ong ong, vộivàng bế Tiễn Vân công chúa trên mặt đất lên, chạy vội tới bên Tiêu VôCâu, hỏi:
- Tiêu huynh, ngươi thế nào?
Hai vai Tiêu Vô Cấu bị thương, nhưng chưởng lực vẫn đẩy cho Thẩm HiVi, lúc này thấy hai cánh dài hơn hai trượng của quái thú đã lớn chạmphá tường đá, kinh hãi hô lên:
- Ta không sao, yêu thú sắp ra rồi, mau ngăn cản nó!
Vừa nói xong, phía trên mật thất vang lên tiếng nổ như sấm sét, gầnnhư sụp xuống. Ngay sau đó là tiếng ầm ầm liên tiếp, vô số tảng đá từtrên đỉnh rơi xuống, trong nháy mắt đã phá hỏng cửa ra.
Sắc mặt Bộ Lưu Tiên khẽ biến đổi, trong lòng biết ngôi chùa đã đổ,vội vàng thả người tới bên trong bình phong duy nhất còn đứng vững, song chưởng đánh ra, bình phong bỗng nhiên đảo ngược mở ra, trên sàn nhà màu than chì nứt ra một đường hầm.
Hắn đang định đi vào đường hầm, chợt thấy một luồng kình phong cươngmãnh đập vào mặt, cánh lớn của quái thú quét ngang tới, liền vội vàngthả người nhảy lên, nào ngờ cánh thú dù khổng lồ nhưng cực kỳ linh hoạt, nhanh nhẹn hất lên ra sức chụp lên đầu hắn. Thân ảnh hắn biến ảo nhưchớp, tay dâng lên một quầng sáng màu tím lạnh đánh về phía thân thểquái thú bị hãm sâu tại thạch bích, hai chân móc ngược đoản tiễn tạithạch bích, ra sức rút ra ngoài, đoản tiễn vút ra bắn vào giữa cánh trái của quái thú.
Quái thú đau đớn gào lên thê thảm, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-tru-yeu/2446008/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.