Năm xưa, Hockley lão tiên sinh và Strauss tiên sinh là thân hữu thường xuyên lui tới, mặc dù những năm gần đây hai người gặp mặt không nhiều, nhưng vẫn còn duy trì một năm ít nhất hẹn nhau 2-3 lần đi câu cá hoặc là săn thú (chỗ này nó sai sai, mình nhớ là ba Cal đã đi đời lâu lắm rồi mà ta?!). Cho nên sau khi biết được chuyện phát sinh ngoài ý muốn ban ngày của Strauss tiên sinh, về tình về lý, thì Cal đều phải tới thăm một phen. Vì cân nhắc việc có thể đường đột quấy rầy Strauss tiên sinh nghỉ ngơi, hắn trước sai người hầu đi đưa tin, trong thời gian chờ đợi tin tức, hắn đi đến bên giương, nhìn xem hai mắt của mình.
Mặc dù đã qua một đêm, nhưng đôi mắt hôm qua bị phun nước hoa vào vẫn chưa hoàn toàn khôi phục bình thường, cộng thêm tối hôm qua ngủ không ngon, tia máu đỏ vằn trong tròng trắng vẫn chưa hoàn toàn tan hết, không những thế, hơn nữa thỉnh thoảng cũng sẽ thấy sưng ê ẩm. Theo bác sĩ thì, đại khái còn 2-3 ngày nữa mới có thể hoàn toàn khôi phục.
Đồ đàn bà đáng chết!
Sau khi nhỏ nước thuốc vào mắt, Cal lại thầm nguyền rủa một lần trong lòng.
Mấy tên cảnh vệ vẫn một mực giúp hắn tìm kiếm người phụ nữ kia, tối hôm qua cơ hồ lục soát hết khoang hạng ba, nhưng rất kỳ quái, nàng ta lại biến mất không chút tăm hơi, không biết là đã trốn đến nơi nào rồi.
Nếu để cho hắn bắt được nàng ta một lần nữa, thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-lu-trinh/3167109/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.