Margaret biết hẳn là bây giờ Strauss phu nhân đang nói chuyện với Cal về chuyện của mình.
Mặc dù nàng cũng chắc là Cal sẽ bán trương mặt mũi (ý là nể mặt ý, nhưng để vậy cho hay) này cho Strauss phu nhân, nhưng, chỉ cần nghĩ đến những biểu tình và trạng thái tâm lý mà Cal có bây giờ, trong lòng nàng liền không có cách nào dừng hàng loạt những suy diễn tồi tệ này lại.
Thật ra thì thời gian không kéo dài mãi, nhưng đối với Margaret mà nói, thì nó trôi qua chậm như ốc sên bò vậy.
Để giảm bớt áp lực trong lòng khiến nàng bất an, nàng bắt đầu hít sâu thở ra.
Thời điểm nàng đếm được tới 10, chợt nghe giọng nói của Strauss phu nhân ngoài cửa truyền vào:
"Thân ái Margaret, đi ra đi!"
Trái tim Margaret giật mình, rơi "bộp" xuống.
Trong nháy mắt, nàng thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác hối hận.
Không tìm đến sự hỗ trợ của Strauss phu nhân, nói không chừng cũng có thể tránh được uy hiếp của Cal Hockley, ít nhất, nàng không cần phải đối mặt với tình huống khiến nàng cảm thấy vô cùng lúng túng.
Nhưng...
Tất cả đều là quyết định của mình.
Cuối cùng sau khi dùng sức hít sâu một cái, nàng mới duỗi tay nắm lấy thanh chốt cửa bằng đồng thau bóng loáng như hoàng kim, mở cửa, sau đó đi ra ngaòi.
"Margaret, Hockley tiên sinh đáp ứng không truy cứu chuyện của con nữa. Việc bây giờ con cần làm chẳng qua chỉ là thành khẩn nói một câu xin lỗi! Xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-lu-trinh/3167107/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.